Chuyện nhỏ bé như này sắp xếp xong sẽ có người làm, cần gì phải chuẩn bị?
"Lão nô không rõ."
Mục Thuận gật đầu, nói: "Lão nô không thể đoán được suy tư của Thánh thượng."
"Được rồi! Đa tạ Mục tổng quản."
Vân Lệ không hiểu ra sao, đành thưởng một chút rồi tự đưa Mục Thuận ra khỏi phủ.
Sau khi quay lại, Vân Lệ lập tức đi tìm Từ Thực Phủ để kể lại và dò hỏi. Từ Thực Phủ tạm thời không hiểu được dụng ý của Văn đế, nhưng hắn †a cảm thấy chuyện này không hề đơn giản như vậy. Chỉ bảo Vân Lệ trước
tiên bắt đầu tiến hành đã, để hắn ta suy nghĩ thêm rồi nói tiếp.
Nếu không làm tốt, vậy thì có liên quan tới việc Vân Lệ trở thành Thái tử hay không!
Hắn ta dặn Vân Lệ phải làm cho tốt, không được phép xảy ra sai sót nào!
Lát nữa có thể dặn Thục phi thăm dò ý của Văn đế.
"Được rồi!"
Vân Lệ gật đầu, nói: "Vậy thì ta sẽ bắt đầu chuẩn bị."
Vân Lệ hơi rầu rĩ. Đây là chuyện gì chứ!
Để mình xoay sở quân lương khí giới gì đó ít ra còn nhìn ra được chút
năng lực của mình. Nhưng một bữa Trung Thu yến, dù làm được tưng bừng thì thấy được năng lực gì đây?
Trong phủ Vân Hạc.
Vốn dĩ bảng hiệu phủ Lục hoàng tử đã được đổi lại. Biến thành phủ Tĩnh Bắc vương.
Nhưng cũng chỉ một cái tên Vương phủ mà thôi. Không có chút quy cách nào để so với một Vương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3606345/chuong-239.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.