"Lục điện hạ, đừng buồn, thần nói cho người một tin vui này." Trước khi vào tiệc, Chương Hư lại kéo Vân Hạc sang một bên. Ta mẹ nó thật khó chịu!
Trong lòng Vân Hạc thấy cạn lời, ngoài mặt lại hỏi: "Có phải ngươi lại kiếm được một bút lời lớn rồi không?”
"Điện hạ quả nhiên anh minh!"
Chương Hư nịnh nọt, sau đó làm mặt quỷ nói: "Điện hạ, lần này chúng ta thật sự phát tài lớn rồi...'
Nói xong, Chương Hư bắt đầu báo cáo chiến tích cho Vân Hạc. Hắn ta đã thương lượng được với mấy thương khách mà hắn ta quen biết.
Sau này, hắn ta sẽ cung cấp hàng hóa cho những thương khách đó, những thương khách đó sẽ phụ trách buôn bán.
Không những là xà phòng thơm, mà còn bao gồm tất cả những món đồ bọn họ làm ra.
Đương nhiên, những thương khách đó vẫn coi trọng xà phòng thơm nhất.
Đều làm người buôn bán, tất nhiên có thể nhìn ra được giá trị của loại xà phòng thơm này.
Nhưng những thương khách đó không biết chế tạo xà phòng thơm, vậy nên chỉ có thể lấy hàng từ chỗ Chương Hư.
Chương Hư cũng rất thâm, chỉ một khối xà phòng thơm to bằng bàn tay, nhập. hàng qua tay hắn ta phải trả năm lượng bạc một khối!
Giá bán ra còn cao hơn!. truyentop.net
Dùng lời nói của Chương Hư đó chính là, xà phòng thơm này vốn dĩ không phải là thứ mà bá tánh bình thường có thể dùng được.
Một khối xà phòng thơm bán năm hoặc mười lượng bạc, không hề có bất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3564241/chuong-230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.