Chuyện gì vậy?
Đây chính là Đông Cung của thái tử mà?
Lão già này không đến mức uống rượu một bữa với Tần Lục Cảm xong thì muốn lập mình làm thái tử chứ?
Không thể nào! Chắc chắn không thể! Lão già này tuyệt đối có ý sâu xa khác.
Đi tới phòng ăn Đông Cung ngồi xuống, đợi cung nữ thái giám bưng đồ ăn lên xong, Văn đế bèn sai người lui ra hết, chỉ có cha con bọn họ ở trong phòng ăn.
“Biết vì sao trẫm mang con đến đây ăn không?” Văn đế giương mắt nhìn về phía Vân Hạc đang mơ hồ.
“Không biết.” Vân Hạc mờ mịt lắc đầu.
Lần này hắn thật sự không đoán được tâm tư của lão cha hời này.
Văn đế khẽ thở dài, lại hỏi tiếp: “Huynh đệ các con hết thảy mấy người?” “Mười một” Vân Hạc thành thật trả lời.
Bọn họ quả thực có mười một huynh đệ, có điều lão Thất và lão Thập đều chết yểu.
Thái tử thì tự vẫn vì mưu phản thất bại.
Mười một huynh đệ, đã chết ba người.
Lão Thập Nhất nhỏ nhất, mới hơn năm tuổi thôi.
“Đúng vậy, mười một.” Văn đế yếu ớt thở dài, phối hợp nói: “Con thì chắc chắn không thể làm thái tử, lão Thập Nhất thì còn nhỏ, con nói trầm nghe xem, con cảm thấy sáu huynh đệ còn lại kia, ai có thể đảm đương chức trách thái tử?”
“Hả?” Vân Hạc kinh ngạc nhìn Văn đế, trong đầu nhanh chóng xoay chuyển.
Lão già này đang làm chuyện quái quỷ gì vậy?
Chuyện lập ai là thái tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3459197/chuong-197.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.