“Bình tĩnh tí, ngươi phải làm người giàu nhất thiên hạ đó.”
Vân Hạc cười rồi hỏi tiếp: “Những thứ tối hôm qua bảo ngươi chuẩn bị, đã chuẩn bị xong chưa?”
Chương Hư liên tục gật đầu: “Đầu chuẩn bị xong xuôi rồi.”
“Được, ta dẫn ngươi đi làm thứ kiếm tiền thật sự.” Vân Hạc nháy mắt mấy cái, nở nụ cười gian thương.
Đây đều là món khai vị. Bởi vì những thứ này không có tí hàm lượng kỹ thuật nào. Rất dễ sao chép lại.
Tiền lãi đợi đầu tiên kiếm tiền nhiều nhất, nhưng phía sau thật ra không kiếm được bao nhiêu.
Hắn để Chương Hư làm những thứ này chủ yếu là để giúp Chương Hư khai trương bảng hiệu.
Kiếm tiền thật sự là những thứ người khác không sao chép được.
Trong lòng Chương Hư hơi dao động, lập tức đi về cùng Vân Hạc.
“Ngươi có quen biết thương gia lớn không?”
Trên đường trở về, Vân Hạc lại hỏi Chương Hư.
Chương Hư nói: “Cũng quen biết mấy người, mặc dù có chút vốn liếng nhưng không tính là thương gia lớn gì.”
Như vậy à?
Vân Hạc suy nghĩ rồi hỏi: “Ngươi xem thử bọn họ có thể lấy ra bao nhiêu ngân lượng?”
“Mấy thương gia ta biết, mỗi người cùng lắm là có thể kiếm được từ mười tới hai mươi vạn lượng cả thảy.”
Chương Hư trả lời rồi lại nghi ngờ hỏi: “Điện hạ hỏi cái này làm gì? Không phải ngươi muốn xét nhà bọn họ chứ?”
Ta xét đại gia ngươi.
Trong lòng Vân Hạc mắng chửi, hẳn lại nói tiếp: “Ý của ta là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3459195/chuong-195.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.