Chuyện này đã quyết định rồi!
Thánh thượng và hắn đã bị đẩy lên đầu sóng ngọn gió!
Nếu hắn không đi Sóc Bắc, mặt mũi của Thánh thượng cũng không giữ được.
Bây giờ nói những thứ này, còn có ý nghĩa gì nữa đâu?
"Thẩm Lạc Nhạn càng nghĩ càng giận, lại nghiến răng nghiến lợi nói: "Đều là tên khốn kiếp Chương Hư kia làm hại! Hắn ta không mang ngươi tới Quần Phương Uyển thì sẽ không có chuyện gì xảy ra cả!"
"Đừng trách hắn ta."
Vân Hạc lắc đầu cười: "Là tự ta uống nhiều, mắc mớ gì đến người khác? Được rồi, chúng ta đi ra ngoài thôi, nếu không bọn họ còn tưởng rằng chúng ta làm gì ở hậu viện đó!"
Làm gì?
"Thẩm Lạc Nhạn hơi sửng sốt, khuôn mặt xinh đẹp lại đỏ lên. "Ngươi đừng nói hươu nói vượn! Ta có thể làm gì với ngươi?"
"Thẩm Lạc Nhạn hung dữ trừng Vân Hạc một cái sau đó xoay người đi ra ngoài.
Sau bữa tối, người trong cung tới, Văn đế lại triệu Vân Hạc vào cung. Vân Hạc bất đắc dĩ, đành phải đi vào trong cung.
Có lẽ hôm nay thằng cha hờ kia tức thảm nên lúc này mới triệu kiến hắn, chắc là không phải là chuyện tốt gì.
Quên đi! Là phúc thì không phải là họa, là họa thì cũng không tránh nổi! Nên thế nào thì thế đó đi!
Dù sao ông ấy cũng mệt mỏi với âm mưu của đám người khốn nạn Vân Lệ kia rồi, có lẽ không còn sức để trừng phạt hắn nữa.
Nghĩ như vậy, hình như hắn còn phải cảm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3449853/chuong-154.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.