Trong phòng, Vân Hạc không có vẻ gì là say. Diệp Tử cũng bị hắn gọi vào phòng.
“Tất cả những câu thơ này đều là do đệ làm sao?”
Nghe Vân Hạc kể rõ ngọn ngành mọi chuyện xong, Diệp Tử vô cùng kinh hãi, nàng ấy nhìn Vân Hạc bằng ánh mắt khó tin.
Chỉ với thời gian chưa đến hai nén hương mà hắn có thể sáng tác ra bốn bài thơ?
Hơn nữa câu thơ nào cũng là một kiệt tác.
Khả năng văn chương này quả thật khiến người ta phải khϊếp sợ.
“Không phải ta làm.”
Vân Hạc lắc đầu cười: “Là tỷ làm, ta chỉ sao chép lại thơ của tỷ thôi.”
“Sao có thể chứ, tỷ làm khi nào...”
Diệp Tử trả lời theo phản xạ, nhưng nói được một nửa nàng ấy như bừng tỉnh.
Rõ ràng tất cả những câu thơ trên là do hắn làm!
..
Các bạn vào google.com gõ me_truyen_hot và vào tìm kiếm truyện mình muốn nhé. Vào google gõ Mê truyện hot là ra nhé
Nhưng vì hắn muốn tiếp tục để người ta nghĩ rằng hắn chỉ là một tên phế vật vô dụng không am hiểu cả về văn lẫn võ nên mới đẩy danh nghĩa sang cho nàng ấy!
“Được, đệ cũng hay lắm!”
Diệp Tử bị Vân Hạc chọc cười: “Nếu lúc sau có người bảo người giả tài như tỷ làm thơ rồi tỷ không làm nổi, để tỷ xem đệ nói với người ta thế nào!”
Cũng được thôi! Bản thân nàng ấy chưa sáng tác được câu thơ nào, vậy mà cuối cùng lại thành người tài.
Rõ ràng Vân Hạc muốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3442798/chuong-128.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.