Có thể dùng ca từ câu thơ đánh bại kẻ địch không?”
“Ngông cuồng!” Mạnh Quảng Bạch hừ lạnh: “Lại còn đọc bừa nữa ư? Vậy ngươi hãy thử ngâm thêm một đoạn thơ nữa để ta mở mang tầm mắt được chứ?”
Mạnh Quảng Bạch hoàn toàn xem nhẹ sự thật là Vân Hạc “uống say”, hắn ta chỉ muốn khiến con ma men kiêu ngạo này phải xấu mặt.
Rất nhiều người đồng tình với lời Mạnh Quảng Bạch nói.
“Đúng vậy!”
“Mặc dù có tài văn chương nhưng người này lại quá ngạo mạn!” “Tưởng rằng làm được hai bài thơ là có thể không coi ai ra gì sao?”
“Người ta uống say nên mạnh miệng hai ba câu thôi mà, không nên coi là thật...”
Mọi người thi nhau lắc đầu.
Thơ hay như vậy mà lại nói là nghĩ bừa đọc bừa sao?
Nếu thật sự là đọc bừa thì mấy người dù có vắt óc nghĩ cũng không thể sáng tác nổi một câu thơ như bọn họ đây là chó má hết sao? Rõ ràng người này đã say rồi, miệng toàn nói lời mê sảng!
“Dải mây Thanh Hải dài phủ cả núi tuyết, thành luỹ chơ vơ, kia ải Sóc Bắc.”
“Chinh chiến trăm trận trên sa mạc cát vàng, mòn cả giáp; chưa dẹp yên giặc, quyết không về.”.
========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. TruyenHD
2. TruyenHD
3. TruyenHD
4. TruyenHD
=====================================
Nhưng đúng vào lúc này, giọng điệu “say khướt” của Vân Hạc lại tiếp tục vang lên lần nữa.
Nghe Vân Hạc cất giọng, cả hiện trường chìm trong yên lặng. Tất cả mọi người đều sững
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3442796/chuong-126.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.