“Coi chừng Niệm Từ cho tốt!” Vệ Sương dặn dò Thẩm Hinh một câu, cũng lập tức đuổi theo. Được!
Lại là một người luyện võ!
Cho đến khi cả bà bà và tức phụ đều đuổi theo, Cao Hợp và Chu Mật mới phản ứng lại, cũng vội vàng truy đuổi theo.
Tuy tuổi của Thẩm phu nhân gần năm mươi rồi, song tốc độ của bà còn nhanh hơn Cao Hợp và Chu Mật, chớp mắt đã xông vào bên trong khu rừng rậm.
'Thẩm Hinh không đuổi theo, ánh mắt nàng lạnh lùng quét nhìn xung quanh. “Nhanh chóng kiểm tra, xem xung quanh còn có thích khách không!”
'Thẩm Hinh lạnh lùng ra lệnh mấy gia đinh Thẩm gia và nha hoàn nhanh chóng đi ra.
Động tác của mấy người họ rất nhanh nhạy, vừa nhìn đã biết được huấn luyện qua.
Vân Hạc có chút sững sờ.
Mẹ ơi!
Ngay cả gia đỉnh và nha hoàn Thẩm gia cũng đều là người luyện võ?
Đỉnh quát
Cả nhà này toàn bộ đều là người luyện võ sao?
Chả trách Thẩm Hinh hay cười chê hắn là tên yếu nhớt trói gà không chặt!
Nữ nhi trưởng thành trong môi trường như vậy, nhất định là sùng bái cao thủ rồi.
Bản thân hắn yếu nhớt trói gà không chặt, trong mắt nàng chỉ là con gà bệnh.
“Chẳng phải ngươi muốn đi Sóc Bắc sao? Chỉ mới vậy đã bị dọa cho ngu người rồi hả?”
'Thẩm Hinh quay đầu lại, vẻ mặt khinh bỉ nhìn Vân Hạc vẫn đang đứng ngây ngốc không lên tiếng.
Vân Hạc hoàn hồn lại, trong lòng cười khổ.
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3440687/chuong-106.html