Sứ đoàn Bắc Hoàn đi rồi, ngày thành hôn của Vân Hạc cũng không còn xa nữa.
Trưa hôm đó, phủ Nội Vụ phái người tới bố trí phủ giúp Vân Hạc.
Còn về chuyện bố trí thế nào thì Vân Hạc không biết và cũng không quan tâm.
Tranh thủ lúc quản gia bị Văn đế xử lý, Vân Hạc cũng thuận thế bảo Diệp Tử †ạm thời đảm nhiệm vị trí quản gia một thời gian, để tiếp tục điều tra người trong phủ.
Vân Hạc cũng yên tâm khi giao chuyện tuyển binh cho nhóm người Đỗ Quy Nguyên, hơn nữa, hắn cũng không thể quá để bụng vào chuyện này được.
Hắn càng không để bụng, Văn đế lại càng yên tâm về hắn.
Hai ngày sau, Vân Hạc liên tục đi sớm về trễ. Bởi vì Du Thế Trung và Tả Nhậm muốn đi tuyển binh với Đỗ Quy Nguyên nên người bảo vệ Vân Hạc bây giờ là Cao Hợp và Chu Mật.
Bây giờ Cao Hợp đã quay lại, nỗi hiềm nghi của Chu Mật cũng bị dẹp bỏ, cuối cùng Vân Hạc cũng không cần đề phòng hai người họ nữa.
“Cốp cốp cốp...” Trong tiệm rèn, mấy thợ rèn vung búa lên gõ liên tục.
Vân Hạc thầm cầu nguyện trong lòng, mong lần này không bị rạn nứt nữa.
Bọn họ đã làm việc cật lực suốt mấy ngày chỉ để rèn một lượng nhỏ thép Damascus làm mũi giáo, thậm chí họ cũng quên rằng mình đã thất bại bao nhiêu lần rồi.
Lần này chính là lần có hy vọng thành công cao nhất, mũi thương gõ gần như: đã hoàn chỉnh nhưng vẫn chưa có dấu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3439944/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.