Văn đế dặn dò Vân Hạc: “Đây dù sao cũng là phủ Lục hoàng tử, đừng để không phóng khoáng như thế! Làm sáng sủa lên cho trẫm!”
“Vâng...” Vân Hạc đồng ý, nhưng trong lòng đang mắng chửi. Lão già này cũng là một kẻ thích thể hiện.
Tiến vào phủ, Văn đế vô tình hay cố ý liếc nhìn quản gia một cái, mấy lần xém chút đá bay quản gia này.
Lão Lục rõ ràng cược thắng rồi, ông ta còn nói tính mạng lão Lục sắp khó giữ được.
Bản thân đang hào hứng thì bị tụt hứng.
Còn chưa làm rõ tình hình đã truyền tin lung tung.
Được rồi!
Cứ lấy lý do này đuổi ông ta rời khỏi lão Lục.
Văn đế hạ quyết tâm, tiến vào trong phủ dưới sự nghênh đón của mọi người. “Nhanh nói cho trẫm nghe, vác cược kia của các con rốt cuộc là sao?”
Văn đế vừa ngồi xuống đã không kịp chờ đợi mà hỏi thăm.
Nói em gái ông.
Mẹ nó ta còn chưa ăn cơm đó.
Trong lòng Vân Hạc chửi bới nhưng vẫn nói: “Hiếm khi phụ hoàng đến nơi này của nhi thần, nếu không nhi thần sai người chuẩn bị đồ nhắm, nhi thần cùng phụ
hoàng vừa ăn vừa nói nhé?”
Văn đế cũng không đói, nhưng nghĩ tới Ban Bố bị Vân Hạc chọc tức đến hộc máu thì trong lòng trở nên tốt đẹp, ông ấy gật đầu nói: “Cũng được.
Thấy Văn đế đồng ý, người hầu trong phủ lập tức chuẩn bị rượu thịt.
Nhân lúc chờ đợi rượu thịt bưng lên bàn, Văn đế lại đi tới sân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3439937/chuong-92.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.