Nếu có thể nhận được lợi ích thì tốt, còn không nhận được lợi ích thì dễ dàng bỏ qua chuyện này.
Nghe Vân Hạc nói thế, cơ mặt của Văn đế giật nhẹ. Văn đế im lặng hồi lâu rồi thở dài: "Là do trãẫm đã quá bỏ bê ngươi..." Sau đó, không còn gì nữa cải!
Ông ấy không hề nhắc đến việc sẽ bồi thường cho Vân Hạc điều gì khiến hẳn hơi buồn bực.
Nhờ có bút lông nên tốc độ viết chữ của Vân Hạc rất nhanh.
Không mất bao lâu, Vân Hạc đã viết xong.
Hắn viết cũng không nhiều, chỉ vỏn vẹn một tờ giấy, phía trên có thêm phần chú thích nữa.
Dù hắn có viết nhiều thì bọn họ cũng không đủ khả năng nghiên cứu được.
Nói không chừng chỉ bấy nhiêu đó bọn họ cũng phải nghiên cứu trong rất nhiều năm.
Văn đế xem mà không hiểu gì nên giao lại cho Chương Hoè rồi ra lệnh cho người của Văn Hoa Các nghiên cứu, khi nào nghiên cứu xong thì viết thành sách.
"Quả nhiên những thứ này vô cùng kỳ ảo!"
Chương Hoè cũng không hiểu, nhưng điều này không ngăn cản được sự hứng thú của lão giả với mấy thứ này: "Lục điện hạ, hiện giờ lão hủ cũng không biết nên hỏi ngài điều gì, nhưng lão hủ hy vọng trong tương lai khi ta đến quấy rầy xin Lục điện hạ hãy vui lòng chỉ giáo cho."
"Chương Các lão quá lời."
Vân Hạc lập tức xua tay: "Thật ra ta cũng chưa hiểu hết mấy thứ này, nhưng nếu †a hiểu được cái nào thì nhất định sẽ nói hết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3438332/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.