Nghe lời Vân Hạc nói xong thì mặt Vân Lệ tái đi.
"Lão Lục." Vân Lệ tức đến nổ phổi nhảy ra, tức giận nói: "Lòng dạ ngươi thật độc ác, trước khi chết cũng muốn kéo ta làm đệm lưng! Phụ hoàng, tuyệt đối không thể để lão Lục làm bậy.
Vân Đình cười ha ha nói: "Tam ca, ngươi hy sinh một chút đi! Lỡ như lão Lục thắng cuộc thì sao?"
"Đúng vậy!" Nhị hoàng tử tán thành: "Chúng ta đều là hoàng tử, lão Lục cũng dám lấy cái đầu làm tiền đặt cược, sao ngươi không dám?”
"Đúng đúng!" Ngũ hoàng tử cũng hùa theo.
Bọn họ ngược lại còn ước Vân Lệ chết đi.
Giờ phút này bỗng nhiên bọn họ cảm thấy Vân Hạc trông vô cùng thuận mắt.
Ừ... Gần đây lão Lục càng nhìn càng thuận mắt.
Trong lòng Vân Lệ hơi tức giận, cắn răng nghiến lợi hét lớn: "Vậy tại sao các ngươi không lấy đầu của mình làm tiền đặt cược?"
"Bởi vì lão Lục không nói." Vân Đình cây ngay không sợ chết đứng bật cười.
"Ta.." Vân Lệ hơi cứng lại, chỉ có thể lần nữa cầu xin Văn Đế: 'Phụ hoàng, lão Lục đang cố ý hãm hại tính mạng của nhi thần, tuyệt đối không thể để hắn làm bậy."
"Đầu im miệng cho trãm! Sợ sứ đoàn Bắc Hoàn xem trò cười không đủ sao?" Văn Đế tức giận trừng mắt nhìn mấy đứa con trai, lại nói với Vân Hạc: "Lão Lục, không được làm bậy! Việc này tuyệt đối không thể!"
"Nhi thân đang đùa với tam ca thôi” Vân Hạc nhếch miệng cười một tiếng: "Nếu như bản điện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-tro-thanh-nguoi-manh-nhat/3438316/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.