Lúc mới bắt đầu, rất nhiều thuyền lầu đi từ Xuyên Thục đến Đông Hải đều để không, sau này Cửu công chúa cảm thấy như vậy thì rất lãng phí vận chuyển lực lượng, nên đã yêu cầu thuyền lầu khi quay về sẽ chở một ít vật liệu xây dựng cơ bản.
“Nàng chuẩn than đá đến thành Du Quan sao?” Kim Phi kinh ngạc hỏi: “Bắt đầu từ khi nào? Sao không nói cho ta biết?”
“Hơn một tháng trước, ta thấy đội vận chuyển dâng tấu, mỗi lần trở về Đông Hải tàu đều để trống như vậy quá lãng phí, để cho bọn họ mang theo một ít vật liệu mang về Đông Hải đồng thời cũng mang ít than đá và vật liệu khác đến thành Du Quan.”
Cửu công chúa trả lời: “Đây không phải chuyện lớn, bận bịu một hồi, ta quên nói cho chàng biết.”
“Đưa đến bao nhiêu?” Kim Phi hỏi.
“Cái này thì ta phải phái người đến viện Khu Mật tìm tài liệu của đội vận chuyển thì mới biết được.”
Cửu công chúa nói xong, để Châu Nhi gọi cấm quân đến.
Ngự thư phòng và viện Khu Mật ở chung một viện, không lâu sau cấm quân đã lấy được tài liệu của đội vận chuyển đến.
Kim Phi nhận lấy tài liệu, sau khi xem xong kích động đến mức ôm hôn Cửu công chúa.
Từ số liệu sưu tầm trong tài liệu cho thấy, khoảng thời gian này số lượng than đá chở từ Xuyên Thục đến thành Du Quan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3421806/chuong-3707.html