“Đúng đó Myda, ta cũng ở lại Đại Khang mà, nếu muội sống không tốt, hoặc Kim Phi kia bắt nạt muội, muội cứ nói với ca, Lục ca…”
Atcap nói tới đây, im lặng cúi đầu xuống.
Nếu Myda thật sự bị bắt nạt, anh ta có thể ra mặt cho Myda không? Đương nhiên không thể.
“Atcap cháu nói ngốc nghếch gì đó? Đợi cháu ở đây một thời gian là biết, Kim tiên sinh chưa từng bắt nạt phụ nữ.”
Nathan an ủi Myda, sau đó lấy hiệp ước trong ngực ra đặt lên bàn, chuẩn bị đợi tí nữa cho vào thùng, cùng đưa về bộ lạc Hắc Hổ.
Atcap và Myda vội đến gần, mở hiệp ước ra.
“Hiệp ước này cũng quá hà khắc rồi đấy?” Myda cau mày nói.
“Hà khắc thì có cách nào nữa?” Nathan thở dài: “Ai bảo chúng ta cùng đường rồi chứ?”
“Thất muội muội đừng sợ, đợi chúng ta vượt qua được, cùng lắm là nuốt lời…”
Atcap còn chưa nói xong, đã bị Nathan tát cho một phát.
“Thúc, sao lại đánh cháu?” Atcap ôm mặt hỏi.
Nathan không quan tâm tới anh ta, chỉ vội nhìn ra ngoài cửa.
Xác nhận là hai nhân viên hộ tống gần đây cũng đang ở cửa sân, chắc không nghe thấy lời nói hồi nãy của Atcap, lúc này ông ta mới thở phào nhẹ nhõm.
“Đánh cháu là vì muốn tốt cho cháu!" Nathan hung hăng trợn mắt nhìn Atcap: "Thấy ngày thường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3420147/chuong-3697.html