Nathan thầm thở dài, cầm bút trên bàn.
Ông ta biết, bản hiệp ước này hoàn toàn không bình đẳng, rất nhiều điều khoản trong đó có vấn đề, nhưng ông ta đã không còn cách nào nữa.
Nếu còn không kí, bộ lạc Hắc Hổ sẽ biến mất, người trong họ của ông ta cũng không còn.
Hơn nữa cho dù ông ta có bàn cho các điều khoản trên hiệp ước được thỏa đáng, thì có tác dụng gì?
Thậm chí Nathan hơi hối hận, lần trước lúc Thiết Thế Hâm tìm ông ta đàm phán, ông ta lại không kí.
Nếu lần đầu kí ngay, Xuyên Thục sớm đã đưa khinh khí cầu tới, người trong họ ở khe núi cũng sẽ không chết, đứa cháu thứ tư của ông ta cũng không chết.
Nghĩ tới đây, Nathan dùng bút kí tên mình vào, sau đó lại ấn con dấu của người cầm đầu bộ lạc Hắc Hổ.
Tổng cộng có hai bản hiệp ước, Kim Phi thấy Nathan bắt đầu kí, cũng cầm một bản khác, kí tên mình lên, sau đó ấn ngọc tỉ của Cửu công chúa lên.
Tiếp đó hai bên trao đổi, mỗi người lại làm hành động tương tư với một bản khác.
“Nathan huynh đệ, sau này là người một nhà rồi!”
Kim Phi vỗ vai Natha, cười đưa lại bản hiệp ước đã kí.
“Thế này… thế này là xong rồi?”
Nathan nhận hiệp ước, có loại cảm giác không thật.
Có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3420144/chuong-3694.html