Chương trước
Chương sau


“Có phu quân và tỷ tỷ làm chỗ dựa của ta, không vất vả!” Cửu công chúa cười cầm tay Quan Hạ Nhi: “Tỷ, cảm ơn tỷ đã nhường chăn cho ta!”



Phản ứng lúc ấy của Kim Phi khi nhìn thấy chăn ở Ngự Thư Phòng, cùng với biểu cảm của Quan Hạ Nhi, đều đã bị Cửu công chúa nhìn thấy.



Với sự thông minh của cô ấy, lập tức đoán ra được có chuyện gì rồi.



Nhưng khi ấy còn có người ngoài ở đó, mà tâm tư của Cửu công chúa đều đặt hết lên tấu chương của Lạc Lan rồi, nên không nói gì nhiều.



Bây giờ bên cạnh chỉ có Kim Phi và Quan Hạ Nhi, Cửu công chúa lúc này mới nói cảm ơn.



“Trời đất, có mỗi cái chăn thôi mà, cảm ơn hay không cảm ơn gì.” Quan Hạ Nhi xua tay nói: “Hơn nữa, chăn này là đương gia làm cho muội, có phải là ta nhường cho muội đâu mà!”



Đương gia còn nói, đây là chăn bông đầu tiên của Đại Khang, chỉ xứng với nữ đế đầu tiên của Đại Khang như muội!”





Đối với cấp bậc cao thủ như Cửu công chúa, lời nói của Quan Hạ Nhi không khác gì lời nói dối của trẻ con, Cửu công chúa liếc mắt là nhìn thấu ngay.



Nhưng đó cũng chính là lý do khiến Cửu công chúa càng cảm động hơn.

Thời phong kiến, địa vị của tiểu thiếp cũng tương tự như nha hoàn, một số vợ cả chính thất lo lắng tiểu thiếp sẽ uy hiếp đến địa vị của mình, trái lại làm khó khắp nơi, tiểu thiếp thậm chí còn không bằng nha hoàn.



Nhưng Quan Hạ Nhi chưa bao giờ làm khó đám người Đường Tiểu Bắc và Cửu công chúa, cũng chưa bao giờ không tranh không đoạt, cho nên đám người Đường Tiểu Bắc rất tôn trọng Quan Hạ Nhi.



Sự yên bình ở sân sau nhà Kim Phi không thể thiếu công của Quan Hạ Nhi.



Mặc dù Cửu công chúa là nữ đế, nhưng cô ấy biết rõ vị trí của Quan Hạ Nhi trong lòng Kim Phi, nếu lúc trước Quan Hạ Nhi phản đối, cô ấy và Kim Phi có thể đã không đến được với nhau chứ đừng nói đến là ngôi vị hoàng đế hiện tại.



Đường Tiểu Bắc cũng vậy, ban đầu nếu như Quan Hạ Nhi không đồng ý, cô ấy cũng rất khó thoát thân khỏi thanh lâu, cho dù có lệnh thả gia nô, bây giờ có lẽ cô ấy cũng chỉ nhờ cậy vào Đường Đông Đông, tuyệt đối sẽ không có được địa vị như bây giờ.



Điều này có thể nhìn vào Lục Liễu cũng là hoa khôi thanh lâu Quảng Nguyên khi đó là biết.



Lúc đó Lục Liễu nổi tiếng hơn cô ấy rất nhiều, bất kể là hình dáng, ngoại hình, tài năng, cô ấy đều không thua kém Đường Tiểu Bắc chút nào, cô ấy cũng chủ động lấy lòng Kim Phi, nhưng Kim Phi căn bản không quan tâm, mặc dù bây giờ có tự do của mình, nhưng cũng chỉ là giúp Phương Linh Quân quản lý một số việc tạp vụ trong trường học thôi.



Năng lực của Lục Liễu thua kém Đường Tiểu Bắc sao?



Có lẽ là vì nguyên nhân này, nhưng nguyên nhân quan trọng nhất vẫn là Đường Tiểu Bắc có sự chống lưng của Kim Phi, còn Lục Liễu thì không có.



Đường Tiểu Bắc biết rất rõ điều này, cho nên dù trong lòng khó chịu với Cửu công chúa nhưng Đường Tiểu Bắc chưa bao giờ lơ là trong chuyện chính sự, cô ấy vẫn luôn nỗ lực hết mình để điều hành thương hội Kim Xuyên, cũng chưa bao giờ tỏ thái độ với Kim Phi và Quan Hạ Nhi.



Cửu công chúa cũng không vạch trần Quan Hạ Nhi, ba người vừa cười vừa nói trở về nhà ăn.



Đám người Đường Tiểu Bắc, Tả Phi Phi, Bắc Thiên Tầm đã trở về rồi, ngay cả Đường Đông Đông rất ít khi xuất hiện cũng vì Đường Tiểu Bắc mà trở về rồi.



Thật hiếm khi người một nhà được đầy đủ như vậy, ai cũng không nói đến chủ đề mất hứng, không khí vô cùng hòa hợp.



Sắp phải chuẩn bị cho đại hội thể thao rồi, bây giờ mùi thuốc súng giữa các nữ công nhân xưởng dệt và xưởng xà phòng thơm rất nồng nặc, tất cả đều kìm nén, chuẩn bị đánh bại đối phương trong đại hội thể thao.



Nhưng Đường Đông Đông và Tả Phi Phi là xưởng trưởng, lúc này cũng vừa nói vừa cười với nhau.



Sau khi ăn tối xong, đám người Cửu công chúa ăn ý lần lượt rời đi, để Kim Phi lại cho Đường Tiểu Bắc.



Đã lâu không gặp như vậy, buổi tối hôm đó, Kim Phi bị Đường Tiểu Bắc dày vò đến tận nửa đêm mới ngủ.



Sáng sớm hôm sau, Kim Phi vẫn còn đang ngủ, mấy chiếc phi thuyền lần lượt cất cánh, chia ra bay về phía Đông Hải, Giang Nam và nước K.



Sau khi Trương Lương và Khánh Hoài nhận được mệnh lệnh, họ lập tức bắt đầu sắp xếp nhân lực đi về phía Đông Hải.



Lần trước điều động nhân lực từ quân Thiết Lâm, rất nhiều cấp cao trong quân Thiết Lâm khó chịu trong lòng, cảm thấy Kim Phi và Cửu công chúa đang muốn làm suy yếu thực lực của quân Thiết Lâm.



Nhưng lần này lại không có ai phản đối, bởi vì lần này không phải là điều động mà là yêu cầu quân Thiết Lâm phái một tiểu đoàn đến đóng quân ở Đông Hải.



Theo một nghĩa nào đó, điều này mở rộng tầm ảnh hưởng của quân Thiết Lâm, đây cũng là một chuyện tốt với quân Thiết Lâm.


Sau khi thủy quân nhận được mệnh lệnh, cũng không dám lơ là, lập tức tổ chức binh lính thủy quân sắp xếp lại biên chế.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.