“Cho ta?” Quan Hạ Nhi lắc đầu nguầy nguậy: “Chàng vẫn là nên cho Vũ Dương đi, đây là chiếc chăn bông đầu tiên của Đại Khang, Vũ Dương là vị nữ đế đầu tiên trong thiên hạ, cho cô ấy mới là thích hợp nhất!”
“Cần gì phải suy nghĩ nhiều như thế? Ta nói cho nàng là cho nàng, ngày mai ta lại làm cho nàng ấy chiếc khác là được.”
Kim Phi nhét chăn bông vào lòng Quan Hạ Nhi luôn.
Quan Hạ Nhi thấy Kim Phi lấy hết nhét chăn vào ngực mình, cô đành ôm đứng sang một bên.
Sau đó Đường Đông Đông bước tới chạm vào chăn bông, thậm chí còn đưa tay vào cảm nhận một lúc.
“Đúng là vừa mềm vừa ấm nhưng có hơi tốn công chút."
Đường Đông Đông nhìn Kim Phi: "Tiên sinh, huynh có thể làm một cái máy bật bông không?"
Bật bông quả thật là tốn nhiều thời gian và công sức, một đống người bận rộn cả buổi chiều mới xong được một tấm chăn.
Tất nhiên, cũng là do có mấy người trong nhóm A Kiều mới tiếp xúc lần đầu tiên nên chưa được thuần thục.
Nhưng với tốc độ này, e là dù sau này họ có làm thuần thục hơn thì cũng không nhanh hơn bao nhiêu.
Bây giờ máy móc trong xưởng dệt đã được Kim Phi cải tiến rất nhiều, bọn Vạn Hạc Minh và Lưu Bất Quần cũng tham gia cải tiến nên hiệu suất đã rất cao. Đường Đông Đông với tư cách là trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3386388/chuong-3661.html