Hôm nay trời vốn nhiều mây, một lát thì trong một lát lại âm u, ai cũng không để ý.
Còn chưa uống xong một tách trà, bỗng nổi gió, sau đó những hạt mưa bé đã nện xuống.
Lương thực hôm qua thu hoạch còn đang phơi ở sân đập lá, Ngụy Vô Nhai ném tách trà lên bàn, quay người xông về phía sân đập lúa.
“Đi giúp cả đi!”
Kim Phi cũng ném tách trà, hô đội thân vệ đi tới sân đập lúa giúp thu lương.
Nhưng công cụ trên sân đập lúa căn bản không đủ, sau khi Thiết Chùy chạy qua, lại vội sắp xếp người đi tới phòng công cụ lấy đồ.
Đội thân vệ của Kim Phi gần như đều xuất thân là nông dân, không lạ gì với việc thu lương, có người dùng ván đẩy đùn lại với nhau, cũng có người cầm chổi quét sạch những hạt không được đẩy sạch, còn có người cầm cào gỗ, cào sắt để đổ lương thực vào bao.
Tới cả Kim Phi cũng quét đất, tranh thủ quét các hạt nhỏ về kho.
Nhất thời sân đập lúa bận rộn vô cùng.
Nhưng cơn mưa này tới quá nhanh, mưa cũng rất to, đợi đám Kim Phi cho hết lương thực vào bao, mặt đất đã ướt từ lâu, không ít hạt thóc cũng bị ẩm.
“Kim tiên sinh, đây là lúa giống để lại cho năm sau, nếu bị ướt mà mốc lên thì không dùng được nữa rồi!”
Ngụy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3386045/chuong-3633.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.