Vụ thu hoạch lần này đã khiến cho tham vọng của Ngụy Vô Nhai càng lớn hơn.
Nếu ông ấy thực sự có thể gây trồng ra được một loại giống lương thực có sản lượng một nghìn cân trên một mẫu thì sẽ không đơn giản chỉ là để lại một dấu ấn trong lịch sử, mà còn có thể được dân chúng thờ cúng như thần thánh.
Ngụy Vô Nhai quyết định dành phần đời còn lại của mình cho ruộng thí nghiệm!
“Muốn lấy ruộng thí nghiệm thì đương nhiên là không thành vấn đề, nhưng gần đây không có nơi nào quá lớn, đợi ta về bàn bạc với Vũ Dương một chút, để tìm cho ông một mảnh đất màu mỡ, thích hợp để trồng trọt!" Kim Phi trả lời.
Làng Tây Hà là một ngôi làng ở miền núi, không có nhiều đất ruộng thích hợp cho việc trồng trọt, bây giờ lại xây nhiều nhà xưởng như thế thì càng thiếu đất ruộng.
“Nên vậy, nên vậy!”
Ngụy Vô Nhai thúc giục: “Bây giờ chúng ta đã thu hoạch xong rồi, tiên sinh mau đi báo tin vui cho bệ hạ đi, thuận tiện nói đến chuyện này một chút!"
Hai mảnh ruộng thí nghiệm chín muồi đã được thu hoạch xong, lương thực cũng đã được cho vào giỏ, chỉ cần phơi khô là được.
Bây giờ vấn đề lớn nhất ở Đại Khang chính là lương thực, Cửu công chúa cũng quan tâm đến lúa nước L, Kim Phi cũng muốn nhanh chóng trở về báo tin vui cho Cửu công chúa.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3385859/chuong-3617.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.