Thấy Kim Phi đã sửa sang quần áo, Cửu công chúa không khuyên nhủ nữa mà nhắc: “Phu quân, vậy chàng nói với Trần Văn Viễn một tiếng, lần này để người đưa thư đọc thêm vài ngày nữa”.
“Ta cũng nghĩ thế”, Kim Phi gật đầu: “Ta còn định bảo quan phủ các nơi chép lại phương pháp phân bón rồi dán lên bảng thông báo, để cho dù những người dân mấy ngày gần đây chưa nghe báo cũng có thể biết về cách bón phân, cũng có thể tìm được”.
“Đây cũng là một cách”, Cửu công chúa gật đầu: “Vậy chàng đi đường cẩn thận một chút, ta đợi chàng về”.
“Không cần đâu, nàng xong việc thì cứ nghỉ ngơi trước đi, có thể lát nữa ta không về đâu”.
Kim Phi xua tay, rời khỏi ngự thư phòng.
Trước khi đến, Kim Phi đã nói qua với Thiết Chùy là muốn đến tòa soạn báo, Thiết Chùy đã chuẩn bị ngựa từ trước.
Bây giờ đang là đầu thu, cưỡi ngựa đi dạo trên đường chính, nghe thấy tiếng ếch nhái và các loại côn trùng kêu ở đồng lúa hai bên, ngửi được mùi thơm của lúa, cảm nhận được làn gió đêm mát lạnh, Kim Phi chợt cảm thấy vô cùng bình yên.
Thế nên y cũng không vội, cứ thế nhàn nhã đi về phía trước.
Đúng như Kim Phi nghĩ, lúc đến tòa soạn báo, quả nhiên đèn đuốc vẫn sáng.
Không chỉ Trần Văn Viễn chưa ngủ, các nhân viên khác cũng đều chưa ngủ, ngay văn phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3385609/chuong-3589.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.