Trần tú tài đã bị giam trong nhà tù của cục tình báo, mặc dù Kim Phi không đi thăm hắn, cũng không hỏi đến chuyện này, nhưng y có thể tưởng tượng được rằng Trần tú tài chắc chắn đã nhận được sự trừng phạt tương xứng.
Điều khiến cho Kim Phi lo lắng là, mối quan hệ ẩn giấu đằng sau chuyện này.
Người Cao Nguyên và Trung Nguyên không tiếp xúc nhiều lắm, cho dù là khuôn mặt hay cách nói chuyện đều rất khác nhau.
Đây là lý do chính khiến cho cục tình báo khó sắp xếp gián điệp vào Cao Nguyên.
Cục tình báo như vậy, Cao nguyên cũng như thế, bọn họ cũng khó sắp xếp gián điệp vào Trung Nguyên.
Nhưng theo lời khai của Trần tú tài, người bán hàng rong đã liên lạc với hắn, cho dù là ngoại hình hay cách nói chuyện, đều không thể là người Cao Nguyên.
Điều này cho thấy bộ lạc Thương Ưng chắc chắn đã cấu kết với quyền quý của Trung Nguyên hoặc Giang Nam, hơn nữa sự hợp tác chắc chắn tương đối chặt chẽ, nếu không thì những quyền quý của Đại Khang sẽ không vất vả như thế để giao kíp nổ cho đối phương.
"Tiên sinh, ở đây không an toàn, ngài nên tranh thủ đến phòng an toàn đi!"
Thiết Chùy lại kéo tay của Kim Phi.
"Bọn họ đã lấy kíp nổ ra, nếu không phòng thủ được thì đến phòng an toàn không phải là tự tìm đường chết à?"
Kim Phi nói một cách lạnh lùng. Phòng an toàn được xây dựng ở giữa đập chắn nước, một khi đóng cánh cửa nặng nề
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384748/chuong-3537.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.