Chương trước
Chương sau
Nói cách khác, Đại Tráng định phục kích phía sau quân Dã Lang.

Muốn làm được việc này nhất định phải có điều kiện tiên quyết, đó chính là phía trước có người đánh bại được quân Dã Lang, quân Dã Lang rút lui về phía sau, mới có thể đi qua nơi này.

Nếu không, bố trí của Đại Tráng sẽ hoàn toàn vô ích!

Nghĩ đến đây, Nathan không khỏi nhớ lại trước đó đám người Hầu Tử đã phân tán đi ra.

Trên chiếc phi thuyền này, mặc dù có nhiều cựu chiến binh áo giáp đen hơn đội do Đại Tráng dẫn đầu, nhưng số lượng rất hạn chế, chẳng lẽ bọn họ dự định

đẩy lùi quân Dã Lang chỉ với vài người ít ỏi như vậy sao?

Dù biết tiêu cục Trấn Viễn có thể chiến đấu nhưng Nathan vẫn không thể tin được.

Ông ta muốn nhắc nhở Đại Tráng, nhưng nhìn thấy vẻ mặt tự tin của Đại Tráng, Nathan đã từ bỏ ý định đó.

"Có lẽ chiếc phi thuyền vừa rồi chỉ là một phần trong đó thôi, bọn họ có lẽ còn điều động một lực lượng lớn!"

Nathan nghĩ vậy. Trên thực tế, Hầu Tử đã có quân tiếp viện. Tây Xuyên là cửa ngõ phía Tây của Xuyên Thục, và cũng là điểm dừng chân đầu tiên của cuộc xâm lược cao nguyên Xuyên Thục, cho tới nay vẫn luôn được canh giữ nghiêm ngặt.

Để củng cố chiến trường Tây Bắc và Giang Nam, Kim Phi và Cửu công chúa đã điều động một lực lượng quân đội lớn từ Xuyên Thục, và Kim Phi bổ sung cho Tây Xuyên một số lượng lớn phi thuyền và thuốc nổ để bù đắp cho sự thiếu hụt sức mạnh phòng thủ của Tây Xuyên.

Tây Xuyên là một dãy núi nối tiếp nhau, người từ cao nguyên tới đây nhất định phải vượt qua những ngọn núi này.

€ó phi thuyền, Khánh Hâm Nghiêu có thể tăng cường tuần tra trên không.

Đường núi hẹp và có nhiều nhóm quân hành quân dọc theo các tuyến đường vài chục cây số và có thể dễ dàng bị phát hiện từ trên không trung.

Một khi phát hiện được kẻ địch, đội bay của Tây Xuyên sẽ đến tiến hành ném bom từ trên không.

Cho dù kẻ địch không thể bị tiêu diệt hoàn toàn, vẫn có thể ngăn cản đối phương tiếp tục hành quân, câu giờ cho Kim Phi điều động quân đội.

Khi Khánh Hâm Nghiêu nghe tin Kim Phi đích thân đến đập Đô Giang, anh ta đã rất coi trọng việc này và đưa hầu hết phi thuyền và khinh khí cầu từ thành Tây Xuyên tới.

Một số người đến đập Đô Giang để bảo vệ Kim Phi, trong khi một số khác đến tiếp viện cho Hầu Tử.

Gần đây trời mưa rất nhiều, trên núi có rất nhiều mây, để tránh bị kẻ thù phát hiện, các phi thuyền và khinh khí cầu của đội bay Tây Xuyên đều bay trên tầng mây, yên lặng chờ đợi tín hiệu của Hầu Tử.

Đám người Hầu Tử không bay thẳng đến kênh Mô Ngư mà đáp xuống sườn núi.

Cả Kim Phi và Trương Lương đều nhấn mạnh nhiều lần rằng trước khi chiến đấu phải cân nhắc kĩ đường rút lui, nếu như không phải bất đắc dĩ, không thể đưa bản thân ép vào ngõ cụt.

Mặc dù Hầu Tử rất tin tưởng vào chiến đội áo giáp đen nhưng anh ta cũng phải cân nhắc đến hậu quả nếu vụ đánh bom thất bại.

Đây là con đường duy nhất để đến đập Đô Giang từ kênh Mô Ngư, đường núi rất hẹp, một bên là sườn đồi dốc, một bên là khe núi sâu mấy thước, chỉ cần dựng hai cung nỏ hạng nặng, con đường núi này có thể được phòng thủ.

Sau khi chuẩn bị xong kế hoạch dự phòng, Hầu Tử dẫn những người còn lại tiến về phía trước, tản ra và tiếp cận kênh Mô Ngư.

Sau khi tất cả mọi người đã vào vị trí, Hầu Tử lấy ra một mũi tên tín hiệu và phát tín hiệu tấn công vào không trung.

Các phi thuyền và khinh khí cầu đang chờ trên các đám mây nhận được tín hiệu và ngay lập tức bắt đầu hạ độ cao.

Trong lúc đó, bầu trời phía trên kênh Mô Ngư gần như bị bao phủ bởi những khí cầu đầy màu sắc.

Thật ra, đội quân Dã Lang cũng nhìn thấy mũi tên tín hiệu và nhanh chóng chuẩn bị chiến đấu.

Nhưng bọn họ không ngờ rằng đòn tấn công của đối thủ không phải đến từ mặt đất mà là từ trên trời.

Bộ lạc Thương Ưng cũng có khinh khí cầu, nhưng công nghệ của họ kém xa Xuyên Thục, nhìn những khí cầu trên đầu che khuất bầu trời, nhiều binh lính của quân Dã Lang cảm thấy tuyệt vọng.

Khi tấn công trên mặt đất, bọn họ có thể liều mình chiến đấu đến chết, nhưng với kẻ địch ở trên không trung, bọn họ có muốn đánh cũng không đánh tới!

"Các ngươi đều đứng ngây ngốc ở chỗ này chờ bị thiêu đốt sao?" Tướng quân Gunte lao ra khỏi lầu, vung đao gầm lên: "Mau trốn đi!"

Như để xác minh lời nói của hắn, ngay khi Gunte hét xong, cuộc tấn công của đội bay Tây Xuyên bắt đầu.

Những giỏ lựu đạn và lọ dầu hỏa như thể được miễn phí, đổ xuống phía dưới.

Sau khi hàng khinh khí cầu đầu tiên xả hết đạn dược, lập tức bay đi, hàng thứ hai đã chuẩn bị sẵn sàng lập tức thế chỗ.

Bỗng chốc, cả kênh Mô Ngư đều là tiếng nổ, khắp nơi đều là ánh lửa.

Các binh lính Dã Lang hoặc bị vụ nổ giết chết hoặc bị thương, hoặc bị dầu lửa bắn vào người, biến thành người lửa, hú hét và lăn lộn thảm hại.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.