Quả thật vừa rồi cô có chút lo lắng về việc Kim Phi sẽ phản đối, bởi vì Tiểu Nga là muội muội của cô, nếu Kim Phi phản bác cô trước mặt Tiểu Nga thì sau
này cô sẽ không thể quản lý Tiểu Nga được nữa.
“Vũ Dương, nàng ăn trước đi, ta đi giúp Hạ Nhi bưng thức ăn
Kim Phi nói với Cửu công chúa một câu rồi đi theo Quan Hạ Nhi vào phòng bếp.
Cửu công chúa gật đầu rồi ngồi xuống, nhưng cũng không động đũa. Bởi vì cô ấy biết Kim Phi bảo đi bưng thức ăn chỉ là cái cớ mà thôi.
Sự thật chính là như thế, sau khi Kim Phi đi vào phòng bếp thì tìm một cái ghế rồi ngồi xuống.
“Đương gia, chàng muốn khuyên ta giữ lại thú ăn sắt sao?” Quan Hạ Nhi hỏi.
“Đúng vậy.” Kim Phi gật đầu nói: “Ta chưa bao giờ thấy đám người Tiểu Nga quan tâm đến bất cứ điều gì nhiều như vậy. Có lẽ đối với họ, Tiểu Bảo không phải là thú ăn sắt mà là bạn cùng chơi, nếu trực tiếp vứt nó đi như thế thì họ sẽ rất đau lòng.
Tiểu Nga, Linh Nhi và A Xuân thì còn dễ nói, nhưng quan trọng là Đậu Đậu Quan Hạ Nhi nghe được lời này thì cũng hơi do dự. Trước đây, Lý Đậu Đậu vô cùng tự kỷ, nhưng gần đây cô bé đã khá hơn một chút, nếu ném con thú ăn sắt đi thì sẽ kích động đến cô bé, vậy sau này sao có thể nhìn mặt Lý Địch?
“Nhưng từ khi nuôi con thú ăn sắt này, mấy đứa nhỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384586/chuong-3500.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.