“Theo như Trần tú tài khai, hắn muốn thử nghiệm công thức điều chế thuốc nổ, sau đó kiếm sống bằng nó, nên không nói chuyện danh sách mua nguyên liệu cho người bán hàng rong.” Tiểu Ngọc nói.
“Có thể xác nhận được hắn nói thật không?” Cửu công chúa hỏi: “Lỡ như hắn đã giao danh sách mua nguyên liệu cho người bán hàng rong đó nhưng sợ bị trừng phạt nên đã cố ý nói như vậy thì sao?”
Đây là chuyện cô ấy lo lắng nhất. “Chắc là không.” Tiểu Ngọc nói: “Trần tú tài là một thư sinh, không hề làm được việc gì, chúng ta cũng không tra tấn, chỉ lấy dụng cụ tra tấn ra rồi nói với hắn,
hắn đã sợ đến mức run lẩy bẩy rồi!
'Ta cũng sợ hắn nói dối, còn cố ý mời cao thủ Cục tình báo đến quan sát, cao thủ Cục tình báo cũng nói, 80% là hắn nói thật!”
Kim Phi thở dài, biểu cảm bất lực.
Chuyện đã như vậy, chỉ có thể tin tưởng vào phán đoán của mật thám.
Nhưng Cửu công chúa không muốn từ bỏ dễ dàng như vậy, cô ấy nghĩ một chút rồi nói: “Giao Trần tú tài cho Cục tình báo thẩm vấn một lần nữa, nhất định phải móc hết toàn bộ sự thật!”
Kim Phi nghe vậy, khế nhíu mày một cái.
Bây giờ với sự vận động của y, các quan phủ địa phương không sử dụng biện pháp tra tấn ép cung nữa, nhưng không bao gồm Cục tình báo.
Bởi vì đối tượng Cục tình báo nhắm đến không phải là những tên tội phạm bình thường, đối thủ của họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384573/chuong-3488.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.