"Dạ!” Tiểu Ngọc gật đầu đồng ý.
"Vũ Dương, nàng nghỉ ngờ Trần tú tài về thăm người thân bị mật thám dụ dỗ?" Kim Phi hỏi.
"Cũng mong là vậy nếu không thì lại phiền phức!" Cửu công chúa thở dài. Kim Phi sửng sốt một lát, sau đó mới hiểu được ý của Cửu công chúa.
Nếu Trần tú tài bị dụ dỗ lúc về thăm người thân thì vẫn được, dù không bắt được mật thám nhưng bắt được Trần Tú Tài thì chuyện này cũng coi như xong.
Nếu không, có nghĩa là Trần tú tài đã bị ai đó trong xưởng dụ dỗ.
Nếu đúng là như vậy thì có nghĩa là xưởng thuốc nổ đã xuất hiện mật thám.
Và vế sao còn phiền phức hơn vế trước.
Vì xưởng thuốc nổ có quá nhiều công nhân nên nếu điều tra trên diện rộng sẽ khiến công nhân cảm thấy mình không được tin tưởng, ảnh hưởng đến sự nhiệt tình của công nhân, thậm chí khiến họ nảy sinh tâm lý nổi loạn mà như vậy thì mật thám sẽ càng có nhiều cơ hội để thừa cơ.
Nếu âm thầm điều tra mà mật thám ẩn núp giỏi thì lại càng khó khăn hơn.
Chuyện này cũng giống như bỗng trong nhà xuất hiện một con bò cạp độc, sau đó vừa liếc mắt một cái đã không thấy bóng dáng đâu.
Cho nên Cửu công chúa mới nói hi vọng là vế trước. “Nói đến đây, ta còn có chuyện muốn bàn bạc với phu quân.” Cửu công chúa nói: “Nếu xây dựng xưởng thuốc nổ mới, ta hy vọng có thể áp dụng một hệ thống quản lý nghiêm ngặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384426/chuong-3474.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.