Nhưng khi địa vị của Kim Phi càng ngày càng cao, Tiểu Ngọc cũng trở thành người phụ trách của đội Chung Minh, trở nên trưởng thành hơn rất nhiều, không còn trêu chọc cô nữa, khi nhìn thấy Kim Phi cũng rất quy củ, không hề động tay
động chân.
Bây giờ lại muốn đi gọi Kim Phi dậy, khiến cho Quan Hạ Nhi cảm thấy rất bất ngờ.
Nhưng sau đó Quan Hạ Nhi đã nhận ra, chuyện Tiểu Ngọc muốn báo cáo với Kim Phi, chỉ sợ còn nghiêm trọng hơn những gì cô nghĩ, nên bước chân nhanh hơn
và lao vào trong nhà lần nữa.
Mặc dù Tiểu Ngọc sốt ruột, nhưng cô ấy cũng không có lo lắng đến mức choáng váng, không xông thẳng vào phòng ngủ, mà là đứng chờ ở cửa.
"Đương gia, dậy đi!"
Quan Hạ Nhi đẩy Kim Phi.
"Sao thế?"
Kim Phi duỗi người, duỗi tay ra kéo Quan Hạ Nhi vào lòng.
"Đương gia đừng làm loạn nữa, Tiểu Ngọc đang ở đây, cô ấy nói có chuyện rất gấp muốn tìm chàng!"
Quan Hạ Nhi đẩy Kim Phi một cái: "Chàng đứng dậy đi!"
"Tiểu Ngọc?" Kim Phi vốn còn đang hơi mơ màng, lập tức tỉnh táo lại: “Cô ấy đâu rồi?” “Cô ấy đang đứng ở cửa đó!” Quan Hạ Nhi đỏ mặt chỉ về phía cửa phòng.
Kim Phi nghe vậy thì nhanh chóng mặc thêm một cái áo choàng vào, rồi mới hô lên về phía cửa: "Tiểu Ngọc, vào đi!"
Lúc này Tiểu Ngọc đẩy cửa bước vào. Đây là đầu tiên cô ấy đến phòng ngủ của Kim Phi, Tiểu Ngọc không nhịn được mà đỏ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3384292/chuong-3460.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.