Chương trước
Chương sau
“Thế ngài hiểu một ngàn khinh khí cầu và một ngàn cung nỏ hạng nặng có ý nghĩa gì không?”

Thiết Thế Hâm nói: “Cả tiêu cục Trấn Viễn cộng lại cũng không có nhiều người như vậy! Ngài há miệng muốn ăn hết của cải của chúng ta, này mà gọi là thành ý sao?”

Thật ra thì Nathan nói như vậy vẫn là đòi hỏi quá đáng, nhưng ông ta không quá hiểu về khinh khí cầu và cung nỏ hạng nặng, nên đòi hỏi hơi quá, lời nói cũng quá mức.

Nghe được lời mỉa mai của Thiết Thế Hâm, Nathan mới nhận ra mình đã phạm phải sai lầm thông thường.

Để tránh tiếp tục phạm phải sai lầm như vậy, Nathan hỏi: “Xin hỏi Thiết đại nhân, quý phương có thể tiếp viện cho chúng ta bao nhiêu?”

“Bệ hạ nói, có thể tiếp viện cho các ngài bảy cái khinh khí cầu, mỗi chiếc sẽ đều được trang bị cung nỏ hạng nặng!” Thiết Thế Hâm trả lời.

“Đây có phải là hơi ít không?” Nathan trợn mắt.

Ông ta cũng biết một ngàn khinh khí cầu chắc chắn là không thể, nhưng hơn chục chiếc khinh khí cầu chắc cũng không có vấn đề gì lớn chứ nhưng cuối cùng Đại Khang chỉ cho bảy cái.

So với tính toán trong lòng ông ta quả thực kém xa.

“Đây là số lượng bệ hạ đã chỉ định, ta không có quyền thay đổi, nếu quý phương cảm thấy không chấp nhận được, vậy chúng ta kết thúc!”

Trước khi Thiết Thế Hâm đến đàm phán, ông ta đã nhận được chỉ thị của Cửu công chúa, nên thái độ cực kỳ cương quyết.

Nathan thấy Thiết Thế Hâm chuẩn bị đứng dậy, lập tức luống cuống.

Bộ lạc Thương Ưng lợi dụng ưu thế của khinh khí cầu từng bước ép sát, bộ lạc Hắc Hổ cũng sắp không thể chống đỡ được nữa, mong sớm tìm được cách đánh trả, quả thực không chờ được nữa.

“Thiết đại nhân đừng nóng, ta không nói là không thể chấp nhận mà Nathan gọi Thiết Thế Hâm: “Chúng ta ngồi xuống từ từ rồi nói chuyện!”

“Vậy trước tiên chúng ta không nói chuyện khinh khí cầu nữa, mà nói đến yêu cầu của bệ hạ chúng ta đi.” Thiết Thế Hâm nói.

“Yêu cầu gì?” Nathan khế cau mày.

Trước khi đến đây, quả thực ông ta đã chuẩn bị bỏ ra ít tiền để mua khinh khí cầu, nhưng hôm qua sau khi nói chuyện và nhận ra ý định của Kim Phi, Nathan không muốn tiêu số tiền đó nữa.

Ông ta nhìn ra được Kim Phi không muốn để cho bộ lạc Thương Ưng bình định Cao Nguyên, vì thế ông ta muốn Kim Phi cung cấp khinh khí cầu miễn phí cho ông ta để đối phó với bộ lạc Thương Ưng.

Bây giờ Thiết Thế Hâm lại muốn nói điều kiện...

Nhưng bộ lạc Hắc Hổ thực sự rất cần khinh khí cầu, nên Nathan ngập ngừng: “Quý phương có yêu cầu gì?”

“Bệ hạ chúng ta đề ra bốn yêu cầu.” Thiết Thế Hâm nói: “Đầu tiên, quý phương cần bỏ tiền ra mua khinh khí cầu!”

“Bao nhiêu tiền một cái?” Nathan hỏi. “Một ngàn lượng bạc!” Thiết Thế Hâm trả lời.

Đối với người bình thường mà nói thì giá này vô cùng đắt, nhưng đối với bộ lạc đứng thứ hai trong Cao Nguyên mà nói thì nó chẳng nhằm nhò gì.

Lần trước Nathan còn lấy vàng hối lộ Lý Địch kia kìa, lần này trả cho bảy cái khinh khí cầu thì quá thừa sức.

Nhưng Nathan cũng không sảng khoái đồng ý luôn, mà làm ra dáng vẻ suy tư, suy nghĩ một lúc mới đồng ý.

“Yêu cầu thứ hai.” Thiết Thế Hâm thấy Nathan đồng ý, mới nói tiếp: “Phản đồ Ngụy Lão Tam của tiêu cục Trấn Viễn chúng ta đang ở bộ lạc Thương Ưng, khinh khí cầu bộ lạc Thương Ưng đang sử dụng do chính ông ta làm ra, bệ hạ yêu cầu các ngài phải tìm được ông ta, hơn nữa còn phải đưa ông ta đến Xuyên Thục!”

Ngụy Lão Tam là phản đồ đầu tiên của làng Tây Hà, đồng thời cũng là kẻ phản bội gây ra tổn thất lớn nhất cho làng Tây Hà, ông ta luôn là nỗi lo lắng của dân làng, nhiều nhân viên hộ tống và các quan chức cấp cao của chính quyền Xuyên Thục.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.