Dù sao đội cận vệ cũng là người bình thường, động tác chậm hơn Băng Nhi không chỉ một nhịp.
Chờ khi bọn họ vây quanh Kim Phi, Băng Nhi đã phi người qua bọn họ rồi. “Tiêu rồi!”
Đội phó nhìn thấy Băng Nhi giãm lên lưng ngựa của Kim Phi, anh ta như ngừng thở.
Kim Phi theo bản năng đưa tay sờ vào súng kíp trong ngực.
Nhưng chính vào lúc này, y nhìn thấy Băng Nhi chỉ giãm lên lưng ngựa của y một lát, sau đó xoay tròn người, lao tới phía trước y.
Truyện đề cử: Sư Phụ Tôi Là Thần Tiên
Giây tiếp theo, Kim Phi nghe thấy mấy tiếng xé gió từ phía trước truyền đến!
Y quay đầu nhìn lại, không biết Băng Nhi lấy đâu ra một thanh đao ngắn, phóng lên phía trước quơ đao vài cái.
Keng keng kengl!
Một chuỗi tiếng “keng” vang lên, vài mũi tên hoặc là ở phía trên hoặc là ở phía dưới, hoặc trái hoặc phải, bị ném bay ra ngoài.
Đội phó nhìn một màn này bỗng cảm thấy ngu người.
Sau lưng Kim Phi túa ra một lớp mồ hôi lạnh, nhìn Băng Nhi đang chặn ở phía trước mình, trong lòng cảm thấy hơi áy náy.
Vừa nãy Băng Nhi đột nhiên sống lại, phản ứng đầu tiên của Kim Phi chính là hóa ra cô ta nói nhiều như vậy chỉ là để khiến đội cận vệ lơ là, sau đó ra tay với mình.
Bây giờ Kim Phi mới biết, mình nghĩ oan cho cô ta rồi.
Hóa ra có người xấu ẩn nấp trong khu rừng phía trước thật.
Lúc ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382980/chuong-3387.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.