Chương trước
Chương sau
Tổn thất cụ thể, trước mắt vẫn đang tính toán “Cái quái gì thế?” Kim Phi vừa ngồi xuống đã lập tức đứng dậy.

Nỗi lo nhất bây giờ của y là vấn đề kho lương, đánh bắt cá rong biển, đều là vì kiếm chút đồ ăn sống qua ngày cho người dân.

Kết quả bây giờ lại có bảy kho lương bị người ta phóng hỏa thiêu hủy.

Mặc dù vẫn chưa tính toán ra số liệu cụ thể, nhưng Kim Phi đã có thể đoán được tổn thất trong đó lớn bao nhiêu rồi.

Cuối cùng y đã biết vì sao Cửu công chúa tức giận rồi.

Kim Phi cũng không nhịn được, vỗ một phát xuống bàn: “Không phải ta đã nhấn mạnh nhiều lần, phải chú ý phòng cháy cho kho lương, chú ý an ninh à, vì sao còn đẻ người ta ẩn nấp vào đó, tại sao cũng để người ta phóng hỏa?

Đội hộ vệ của kho lương đâu? Bất tài hết rồi à?

Còn cả đội Chung Minh nữa, kẻ định ẩn nấp vào kho lương mà cũng không phát hiện, bọn họ đang làm gì thế?”

Người bình thường không phát cáu, một khi cáu lên, thì cho thấy đã giận thật rồi.

Các đại thần lại cúi đầu lần nữa, không dám thở mạnh, Tiểu Ngọc cũng cắn môi không nói gì.

Chuyện lần này thật sự quá nghiêm trọng, hơn nữa đúng là công việc của đội Chung Minh xuất hiện sai lầm nghiêm trọng, vừa nãy Tiểu Ngọc đã bị Cửu công chúa mắng cả mười mấy phút rồi.

Tiểu Ngọc là người phụ trách của đội Chung Minh, địa vị cũng ngày càng cao, nếu là bình thường, Tiểu Ngọc không nói gì, Kim Phi cũng sẽ không trách mắng cô ấy trước mặt mọi người, nhưng sẽ để sau khi hội nghị kết thúc, một mình nói chuyện với cô ấy.

Nhưng lần này Kim Phi thật sự quá tức giận, lai đập một phát xuống bàn: “Nói chuyện! Rốt cuộc là chuyện gì đã xảy ra? có bắt được tù binh không? Có tra vấn ra bọn chúng còn bao nhiêu đồng bọn không? Kế hoạch này do ai sắp đặt? Mục tiêu tiếp theo là ai?”

Đây cũng là lần đầu tiên Tiểu Ngọc thấy Kim Phi giận như vậy, mí mắt giật giật, sau đó ngẩng đầu nói: “Bẩm tiên sinh, tổng kết từ tin tức trước mắt truyền tới, tối qua có tổng cộng ba mươi bảy tên đốt phá bị giết, bắt ba tù binh.

Trong mười bảy tên đốt phá bị giết, bản lĩnh của mười mấy người siêu cao, tuyệt đối không phải người thường, chúng ta có lí do hoài nghi, đây là đội ám sát cố ý nhằm vào kho lương ở các nơi, có tổ chức có kế hoạch trước, hơn nữa rất có khả năng có quan hệ với vụ án tập kích ở Đông Hải, chỉ có điều trước mắt vẫn chưa tìm được chứng cứt”

Kim Phi nghe xong, không khỏi lộ vẻ suy tư. Tiểu Ngọc nói rất có lí.

Để điều tra vụ án nổ ở Đông Hải, Tiểu Ngọc đã điều không ít người giỏi ở các nơi mau chóng chạy tới Đông Hải.

Đa phần những người này đều ngồi trên các cương vị quan trọng ở nhiều nơi của Xuyên Thục, bọn họ bị điều đi khẩn cấp, đa phần người thay thế vẫn chưa nhận chức, cho dù nhận rồi, cũng cần tốn không ít thời gian để xử lí thích ứng với cương vị mới.

Cứ như vậy, ắt sẽ khiến một số công việc của đội Chung Minh sa vào cảnh bị đình trệ hoặc chậm trễ.

Cũng trong đoạn thời gian này, đối phương bắt đầu đi ẩn nấp phóng hỏa, nằm bắt thời cơ rất tốt.

Có thể nói mỗi một mệnh lệnh của Kim Phi và Cửu công chúa, đều nằm trong dự liệu của kẻ địch.

Thật ra chuyện này không thể trách chỉ số thông minh của Kim Phi và Cửu công chúa không đủ, mà là kẻ địch trong tối, bọn họ ngoài sáng, trong cuộc chiến gián điệp này, trời sinh đã nằm ở thế bất lợi.

Giống như lúc đánh bài, đối phương bật hack, có thể nhìn xuyên qua mọi lá bài của ngươi ấy.

Hơn nữa quản lí quốc gia không giống với đánh trận, đánh trận có thể dùng đủ mưu kế đánh bất ngờ, nhưng quản lí quốc gia thì chỉ có thể sử dụng chính sách đàng hoàng hẳn hoi.

Không thể nói triều đình hôm nay hạ một mệnh lệnh, bảo triều đình thu một phần thuế má, đến năm sau lại hạ một mệnh lệnh, bảo mệnh lệnh lần trước là để mê muội kẻ địch thôi, còn thật ra năm nay phải thu hai phần thuế má.

Nếu làm như vậy, cho dù người dân không tạo phản, cũng sẽ mất lòng tin với chính sách của triều đình.

Điều này dẫn đến việc Cửu công chúa quyết định muốn làm gì chủ yếu, thì chuyện những người thông thạo quyền mưu đoán được cũng không quá khó.

“Đúng rồi, không phải bắt được ba tên tù binh à?”

Kim Phi hỏi: “Tra hỏi chưa?”

“Trong ba tên bắt được, có hai tên cũng là tử sĩ, nơi bọn chúng bị bắt không có chi nhánh của Cục tình báo, cũng không có người tài chuyên tra hỏi, người của Cục tình báo đang chạy tới ạ.”

Tiểu Ngọc tiếp tục trả lời: "Tên thứ ba vốn dĩ là nhân viên của kho lương thực, khi tra hỏi khá đơn giản..."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.