"Thiết đại nhân,' Cửu công chúa lại quay đầu nhìn Thiết Thế Hâm: "Ta nhớ là Nguy Đại Đồng hẳn là còn ở trong làng, lát nữa ông đi một chuyến tìm ông ta, các ông có thể lập một số phương án khẩn cấp. Nếu có chuyện gì ngoài ý muốn xảy. ra thì làm rối loạn trận tuyến đầu!"
"Dạ!" Thiết Thế Hâm cũng gật đầu theo.
“Vậy các ngươi đi làm việc đi!” Cửu công chúa xua tay.
Sau khi Tiểu Ngọc và Thiết Thế Hâm rời đi, lúc này Cửu công chúa thở dài, xoa xoa nơi giữa lông mày.
“Nàng vất vả rồi!"
Kim Phi tiến lên ôm lấy Cửu công chúa.
"Đây đều là tội lỗi của tổ tiên của nhà họ Trần ta nên vất vả một chút là cũng bình thường. Chỉ cần có thể duy trì hòa bình ổn định lâu dài cho Đại Khang, để
người dân có được cuộc sống tốt, thì chút vất vả này không đáng để nhắc tới!"
Cửu công chúa thuận thế dựa vào lòng Kim Phi: "Phu quân, Đại Khang thật sự có thể làm được như lời chàng nói sao?"
Cô ấy cứ nhớ tới lời Kim Phi từng nói người già sẽ được an nghỉ, kẻ mạnh sẽ có ích, trẻ nhỏ sẽ được dạy dỗ, người nghèo sẽ có nơi nương tựa, người góa bụa cô đơn bệnh tật đều được hỗ trợ, cô ấy vẫn luôn coi lời nói này là mục tiêu để thi hành thể chế của chế độ.
Nhưng Đại Khang hiện tại có thể nói là đầy lỗ hổng khiến đôi khi Cửu công chúa không khỏi nghỉ ngờ, liệu lời nói của Kim Phi nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382420/chuong-3320.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.