Dưới cái nhìn chăm chú của đám người Khánh Mộ Lam và A Quy, A Mai xách theo sát thủ bước ra.
"A Mai tỷ!" A Quy lập tức dẫn hai người đội tuần tra ra chào đón.
Khánh Mộ Lam cũng thở phào nhẹ nhõm, nhìn A Mai và sát thủ từ trên xuống dưới.
Trên người sát thủ vẫn đang rỉ máu, chưa rõ sống chết, Khánh Mộ Lam cũng không quan tâm, chỉ thản nhiên nhìn qua rồi quay đầu nhìn về phía A Mai.
Khi A Mai bước ra đã đi khập khiễng, trên quần áo cũng có hai lỗ thủng nhỏ, trên cổ cũng có một vết thương nhỏ, rõ ràng và trong lúc giao tranh cô ấy đã đánh thắng.
"A Mai tỷ, tỷ như vậy cũng quá nguy hiểm đó, sao tỷ không chờ chúng ta đến rồi cùng ra tay?"
A Quy giúp A Mai lau sạch vết thương, nước mắt cũng trào từ hốc mắt ra. "Chờ các ngươi cùng đến, kẻ thù đã chạy thoát từ lâu rồi!" A Mai xua tay, sau đó hỏi: "A Quế và A Chỉ thế nào rồi?"
Mặc dù trong lòng đã có câu trả lời nhưng cô ấy vẫn hy vọng sẽ có kỳ tích xảy ra.
Đáng tiếc không có kỳ tích. A Quy nghe cô ấy hỏi vậy không khỏi rơi nước mắt. "A Mai tỷ, A Quế và A Chỉ đều....đã hy sinh rồi!" A Quy trả lời trong nước mắt.
Nhóm cận vệ các cô ấy đi theo Khánh Mộ Lam ban đầu vẫn ở bên cạnh cho đến hôm nay, cộng thêm A Mai nữa cũng chỉ có bảy người.
Hôm nay lại có thêm hai người nữa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382403/chuong-3303.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.