Có thể là trước đây đã trải qua cảm giác đói nên ngay cả khi cuộc sống bây giờ đã tốt lên, Tiểu Nga trở nên tinh nghịch hơn thì cũng không bao giờ lãng phí thức ăn.
Khi nhìn thấy thịt gà bị rơi xuống bàn, một giây sau lập tức nhặt lên và nhét vào trong miệng.
“Cũng không nhìn xem có bẩn hay không Kim Phi không hài lòng nói.
“Nhuận Nương tỷ tỷ mỗi ngày lau bàn tám lần, có gì mà bẩn?” Tiểu Nga thờ ơ nói: “Anh rể không phải đã nói rồi sao, một hạt gạo cũng đáng quý, một sợi tơ làm ra cũng tốn rất nhiều công sức, trước đây muội có nằm mơ cũng không nghĩ rằng mình có một ngày được ăn đùi gà, làm sao có thể lãng phí chứ.”
“Đúng vậy, đúng vậy!”
Ba đứa nhỏ khác cũng gật đầu theo.
Trước đây bọn họ đều là con cái trong những gia đình khó khăn, đều biết cảm giác bị đói bụng là như thế nào, vậy nên cũng biết phải trân trọng thức ăn.
“Các ngươi có thể nghĩ được như vậy, rất tốt.” Kim Phi ấn nhẹ lên tay: “Được rồi, các ngươi tiếp tục ăn đi.”
Mặc dù bốn đứa trẻ ở trong làng gì cũng dám làm, nào thì treo cây, đuổi mèo, bắt chó nhưng thông qua chuyện vừa rồi Kim Phi cảm thấy bản tính của bọn họ không xấu, chỉ là nghịch ngợm hơn trước mà thôi. ngôn tình tổng tài
Đợi đến khi bốn đứa nhỏ ngồi xuống lần nữa, Kim Phi quay đầu hỏi Quan Hạ Nhi: “Đám người Vũ Dương đâu rồi?”
“Châu Nhi vừa mới đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382371/chuong-3271.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.