Hầu như tất cả mọi người đều cười, đương nhiên cũng có một số người không cười.
Thật ra, có một số người vẫn cảm thấy cách dùng tiền để động viên binh lính của Kim Phi là không phù hợp.
Ví dụ như Thiết Thế Hâm là một trong số đó. Ông ta cảm thấy cách làm này đầy mùi tiền, quá phàm tục.
Sau khi Thiết Thế Hâm gia nhập chính quyền Xuyên Thục đã làm được rất nhiều việc thực tế, cũng rất có năng lực, Kim Phi và Cửu công chúa đều rất coi trọng ý kiến của ông ta.
Nhưng chuyện này thì Kim Phi không nghe ông ta.
Nếu muốn ngựa chạy thì phải cho nó ăn cỏ, phải có niềm tin, và cũng phải có tiền bạc.
Dù sao thì tất cả mọi người đều phải nuôi sống gia đình mình, nếu chỉ dựa vào khẩu hiệu để lừa gạt những nhân viên hộ tống đi liều mạng, cũng không đưa ra lợi ích thực tế, làm sao mà làm được?
Nói một cách tương đối thì Kim Phi cảm thấy rằng thà đưa tiền một cách công khai còn hơn là để sau khi các nhân viên hộ tống có một ít quyền lực rồi lại đi tham nhũng.
Cũng là đạo lý này, Kim Phi trả lương cao cho các nhân viên hộ tống, thái độ của y cũng rất nghiêm khắc đối với vấn đề tham nhũng.
Thời phong kiến không coi trọng trừng phạt quan lại và học giả, ý nghĩa bên ngoài là để cho những người ở trên tầng lớp học giả này không bị trừng phạt khi tra hỏi, thật ra, điều đó cũng có nghĩa là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382348/chuong-3248.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.