Thật ra lúc ban đầu hỏi thì có mấy nhà trọ còn phòng, nhưng chỉ còn một, hai phòng, thỉnh thoảng còn hai, ba phòng, có nhà nhiều nhất cũng chỉ còn lại bảy gian phòng.
Nhưng mà công chúa Lộ Khiết mang theo tỳ nữ, “đội thân vệ”, tùy tùng, còn có một đội nhân viên hộ tống của Giang Văn Văn, cho dù ở chen chúc với nhau thì cũng cần ít nhất mười gian phòng.
Nhà trọ trong trấn buôn bán rất tốt, không có chỗ nào còn nhiều phòng trống đến thế.
“Điện hạ, nếu thật sự không được, ta đi đặt phòng hai nhà trọ kia nhé?” Giang Văn Văn bất đắc dĩ hỏi.
Tuy Thiết Chùy có nói cô ấy không được tách khỏi công chúa Lộ Khiết, nhưng đường đường là hòn ngọc quý của thảo nguyên, Giang Văn Văn không thể nhìn cô †a ăn ngủ đầu đường được phải không?
Cô ấy chỉ có thể tạm thời tìm hai gian phòng, để công chúa Lộ Khiết ở một phòng, cô ấy và mấy nữ nhân viên hộ tống ở một phòng.
Còn về phần tỳ nữ, tùy tùng, hộ vệ mà công chúa Lộ Khiết mang đến, Giang Văn Văn không thể nhúng tay, cô ấy cũng không quản lý.
Bọn họ ăn ngủ đầu đường thì kệ họ, cùng lắm thì cô ấy sẽ phái một đội nhân viên hộ tống trắng đêm trông chừng bọn họ.
Dù sao tới Kim Xuyên thì chính là đại bản doanh của họ, số lượng nhân viên hộ tống tuy không nhiều, nhưng cũng không thiếu thốn như ở Đông Hải, Giang Văn Văn tự tin có thể xin một đội người đến tạm thời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382330/chuong-3230.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.