Điều hành một tổ chức lớn như thương hội Kim Xuyên, nhìn có vẻ rất vẻ vang, nhưng người ngoài không hề biết cực khổ trong đó.
Không biết đã bao nhiêu lần Đường Tiểu Bắc lo lắng đến mức suốt đêm không ngủ được.
Theo cô ấy thấy, Bắc Thiên Tâm sống một cuộc sống tự do vô tư, nhẹ nhàng hơn cô ấy nhiều.
Đây chính là sự khác biệt trong cuộc sống do lựa chọn khác nhau tạo nên.
Dù Đường Tiểu Bắc ngưỡng mộ cuộc sống tự do vô tư của Bắc Thiên Tầm, nhưng để cô ấy ở lại làng Tây Hà mỗi ngày dạy mấy đứa trẻ như Bắc Thiên Tầm thì thực sự cô ấy không làm được.
Hiện tại cô ấy đã quen với cảm giác nắm quyền, mọi hành động đều có thể ảnh hưởng đến vô số người.
Có lẽ Bắc Thiên Tâm đã bị Đường Tiểu Bắc nói trúng vì vậy có chút ngại ngùng, đầu óc lại quay cuồng, tò mò hỏi: “Không phải đương gia đã sắp xếp chỗ ở cho công chúa Đông Man rồi sao? Hơn nữa ngày mai cô ta sẽ trở về Thục Xuyên cùng chúng ta, còn mua sân vườn này làm gì, lẽ nào cô ta định sau này sẽ định cư lâu dài ở Đông Hải sao?”
“Điều này ta không biết.” Đường Tiểu Bắc bất đắc dĩ xòe tay lắc lắc: “Việc này đoán rằng cũng chỉ có bản thân cô ta biết, có lẽ tỷ có thể đến hỏi tướng công thử xem.”
Kết quả Bắc Thiên Tâm đã quay lại dáng vẻ vô lo vô nghĩ, không kiên nhẫn xua tay:
“Ta không đi hỏi đâu, công chúa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382313/chuong-3213.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.