Chương trước
Chương sau
Sau khi trở về từ thành Du Quan, Kim Bằng bị cách chức thuyền trưởng còn lãnh án giam nửa năm, vì đưa ra quyết định sai lầm khiến Trấn Viễn số 1 chìm xuống nước.

Kim Bằng cũng biết mình đã phạm phải một sai lầm vô cùng nghiêm trọng nên không phản đối bất kỳ hình phạt nào, khi vết thương trên người còn chưa lành đã ngoan ngoãn đi vào nhà lao.

Trong thời gian ngồi tù, dù chỉ còn một con mắt một cái tay nhưng vẫn luôn chăm chỉ, mỗi ngày anh ta đều là người dậy sớm nhất và cũng là người ngủ trễ nhất.

Sau khi ra tù, anh ta tìm được công việc ở nhà kho của xưởng dệt.

Kim Bằng tưởng rằng cuộc đời anh ta sẽ không còn khá hơn được nữa, nên đã định sẽ bảo vệ làng Tây Hà hết quãng đời còn lại.

Ai ngờ chỉ mới trông nhà kho hơn nửa tháng, Tiểu Ngọc đã tìm tới nói Kim Phi bảo anh ta đi Đông Hải.

Kim Bằng không biết Kim Phi muốn gặp mình làm gì nhưng vẫn lập tức bỏ việc trông coi nhà kho, cũng không sắp xếp đồ đạc gì cứ vậy mà đi thẳng đến bến tàu Kim Xuyên.

Dù sao anh ta cũng từng là thuyền trưởng của Trấn Viễn số 1. Dù Kim Bằng đã bị cách chức nhưng những mối quan hệ vẫn còn đó, nên anh ta bắt chiếc ca nô gần nhất và lao đến Đông Hải ngay trong chiều hôm sau.

Sau khi đến Đông Hải, Kim Bằng mới biết được Kim Phi đã giao cho mình chức thuyền phó của thuyền bọc thép.

Suy nghĩ đầu tiên của Kim Bằng là định từ chối, nhưng Kim Phi không cho anh cơ hội từ chối mà ký thẳng vào giấy nhậm chức.

Thấy Kim Phi đã hạ quyết tâm, Kim Bằng đành nhận giấy bổ nhiệm đi nhậm chức.

Tuy chỉ là thuyền phó nhưng Kim Bằng lại nắm quyền chỉ huy chuyến hành trình thử nghiệm này, khi kết thúc chuyến hành trình thử nghiệm, anh ta cũng sẽ là người đại diện báo cáo với Kim Phi.

Kim Bằng đi tới trước mặt Kim Phi chào theo kiểu quân đội rồi lấy cuốn sổ ghi chép đang kẹp dưới nách ra: "Tiên sinh, chuyến đi thử nghiệm của thuyền bọc thép đã kết thúc. Đây là số liệu trên đường đi, mời tiên sinh xeml"

Kim Phi gật đầu rồi cầm lấy cuốn sổ ghi chép.

Trong sổ ghi chép chứa đầy số số liệu khác nhau của lần đi thử nghiệm này, vừa nhìn thoáng qua đã thấy rõ.

Xét từ số liệu trong sổ thì chuyến thử nghiệm này vô cùng thành công, nhưng vì nó liên quan đến một hành trình dài hơi nên Kim Phi vẫn chưa yên tâm.

Y nhìn số liệu ngẫm nghĩ một lúc rồi nói: "Cho mọi người nghỉ ngơi chút đi, ba mươi phút sau đi lần nữa, lần này ta cũng đi theo.”

"Dạ!" Kim Bằng lại chào kiểu quân đội với Kim Phi rồi quay người đi chuẩn bị.

Kim Phi nhìn bóng dáng Kim Bằng, lòng y dâng lên chút xúc động.

Cho Kim Bằng đến làm thuyền phó của thuyền bọc thép là quyết định của Cửu công chúa.

Lúc đầu y cũng có chút bối rối nhưng sau khi nói chuyện với Cửu công chúa, Kim Phi mới nhận ra dụng ý cao thâm của cô ấy khi làm việc này.

Kim Bằng có kinh nghiệm chỉ huy Trấn Viễn số 1. Xét về trình độ và kinh nghiệm, anh ta là ứng cử viên thích hợp nhất để đảm nhận vai trò trên thuyền bọc thép.

Về phần quyết định sai lầm của anh ta khiến Trấn Viễn số 1 chìm trong biển nước, thì Cửu công chúa lại không coi đây là khuyết điểm mà còn coi đó là một điểm cộng.

Cách tốt nhất để có được sự khôn ngoan là phải có một vố nhớ đời.

Giống như khi Kim Phi còn nhỏ đã bị ngã một lần khi đạp xe vì rẽ quá gấp, cú ngã đó còn khá nghiêm trọng. Sau sự việc đó, mỗi lần y đạp xe đều sẽ vô thức mà cẩn thận hơn.

Cũng kể từ lần đó, Kim Phi đạp xe không còn bị ngã do rễ quá gấp nữa.

Bởi vì bản thân mình mà khiến người bạn đồng hành xảy ra thương vong mất mát, thì hầu hết mọi người đều có hai phản ứng, một là tự sa ngã hai là buông xuôi.

Còn một mặt khác là sống trong nỗi tự trách bản thân và liên tục nhai lại nỗi đau này.

Kim Bằng là loại thứ hai.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.