"Những gì ngươi nói là trạng thái lý tưởng nhất, nhưng nó cũng không phải tính như vậy."
Kim Phi liếc nhìn Thiết Chùy: "Bây giờ thuyền bọc thép đang ở trạng thái chạy với tốc độ cao nhất, trong trường hợp đi đường xa thì không thể duy trì trạng thái này được, hơn nữa ban đêm không thể đi thuyền, gặp trời giông bão cũng không thể đi thuyền."
“Vì sao?”
Thiết Chùy hỏi: “Hồng công tử nói thuyền bọc thép không sợ bị đụng, không sợ chìm, chỉ cần đóng cửa tất cả các khoang thuyền, cho dù có bị gió và sóng vùi lấp thì nó cũng có thể nổi lên một lần nữa, tại sao chúng ta không thể đi vào ban đêm và những ngày mưa gió?”
“Trên biển có rất nhiều mối nguy hiểm chưa biết, chúng ta phải luôn có sự kính sợ với thiên nhiên!” Kim Phi giải thích: “Những thiết kế mà ngươi vừa đề cập là để dành cho những trường hợp khẩn cấp bất ngờ, để cho mọi người có khả năng đối phó với nguy hiểm, thay vì chỉ cam chịu chờ chết chứ không phải để cho mọi người đi tìm đường chết!”
Dựa theo thiết kế của Kim Phi, nếu gặp phải sóng gió, đóng hết tất cả các cửa cabin lại thì sẽ trở thành một chiếc vỏ sắt rỗng, cho dù tạm thời bị sóng gió đẩy ra biển thì nước biển cũng không thể lọt vào cabin được, sau đó thuyền sắt sẽ lao ra khỏi mặt biển dưới tác động của sức nổi.
Hơn nữa, toàn bộ thân tàu được áp dụng ý tưởng thiết kế của một con lật đật, với phần dưới nặng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382294/chuong-3194.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.