Kim Phi mỉm cười rồi kéo Quan Hạ Nhi đứng dậy: “Chỉ sợ Nhuận Nương sốt ruột rồi, đi thôi, chúng ta về ăn cơm trước. đất"
Mục đích của công chúa Lộ Khiết đến Đông Hải vẫn chưa rõ ràng, hơn nữa còn cách xa hơn mười dặm.
Lúc này gió đông nam đang thổi mạnh, với tốc độ của đoàn thuyền Đông Man, dù cho công chúa Lộ Khiết đến để †ìm Kim Phi thì sợ rằng phải mất nửa buổi sáng mới đến được xưởng đóng thuyền.
Không chỉ có Kim Phi chú ý đến mũi tên lệnh phía Bắc mà những người khác cũng đều chú ý.
Vì thế khi Kim Phi trở về nhà thì bàn ăn cũng ngồi kín rồi.
Không chỉ có Đường Tiểu Bắc và Tả Phi Phi mà người gần đây thích ngủ nướng là Bắc Thiên Tâm cũng đến.
Ngay cả người gần đây luôn ăn uống, ngủ nghỉ ở ao An Gia như Khánh Mộ Lam cũng vội vã chạy tới.
Ao An Gia cách xưởng đóng thuyền bảy dặm về phía Bắc, càng gần với đoàn thuyền của công chúa Lộ Khiết.
Sau khi nhìn thấy mũi tên lệnh, Khánh Mộ Lam lập tức cử người đi thăm dò và biết tin công chúa Lộ Khiết đến đây còn sớm hơn cả Kim Phi.
Lúc trước khi chỉ viện cho thành Du Quan, Khánh Mộ Lam cũng đi theo Kim Phi và gặp được công chúa Lộ Khiết.
Sau khi trông thấy Kim Phi bèn nóng lòng hỏi: “Tiên sinh, tiên sinh, ngài nói không sai, cuối cùng công chúa Lộ Khiết của Đông Man cũng không thể ngồi im được nữa, đến tìm ngài rồi!”
Khánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382239/chuong-3139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.