Trên mặt biển tĩnh lặng, số hiệu Kim Xuyên phun ra khói đen và hơi nước trăng dày đặc, tốc độ càng ngày càng nhanh.
Phía trước số hiệu Kim Xuyên là hai hàng ca- nô tạo thành biên đội trên nước.
Tốc độ ca- nô nhanh hơn và đằng đằng sát khí giết về phía bắc.
Thủy Oa đứng trước boong tàu số hiệu Kim Xuyên, nhìn đường ven biển bên trái không ngừng rút ngắn lại, lại nhìn về phía mặt biển rộng mênh mông, trong lòng đột nhiên dâng lên một loại cảm giác hào hùng.
Trên bờ biển, Kim Phi và Trịnh Trì Viễn đang đứng trên bãi cát ngoài xưởng đóng thuyền số ba, quan sát đội thuyền từ xa.
Không biết từ khi nào Đường Tiểu Bắc đi tới, thấy sắc mặt Kim Phi đầy lo lắng, cô ấy nhẹ nhàng an ủi: "Số hiệu Kim Xuyên được trang bị cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá, còn có cả phi thuyền và ca- nô chịu trách nhiệm hộ tống, tiêu diệt vài tên cướp biển dễ như trở bàn tay, sẽ không có chuyện gì đâu."
"Chỉ một vài tên cướp biển đương nhiên là không đáng nhắc tới rồi." Kim Phi nói: "Nhưng nguy hiểm trên biển không phải chỉ có cướp biển, càng đáng sợ hơn chính là thời tiết!"
Khi Kim Phi thiết kế thuyền lầu, mục đích chính của nó là vận chuyển, nhưng vì Kim Phi số đã được giao cho thủy quân, đương nhiên phải tập trung vào mục đích quân sự.
Cho nên Kim Phi đặc biệt lắp đặt cung nỏ hạng nặng và máy bắn đá quy mô lớn tiên tiến nhất trên số hiệu Kim
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382210/chuong-3110.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.