“Trống điểm tướng!”
Đây là trống điểm tướng của thủy quân, người nào nghe thấy thì phải lập tức lên boong tàu tập hợp.
Ở doanh trại thủy quân, thông thường trống điểm tướng chỉ được đánh khi có cướp biển xuất hiện.
Từ khi cướp biển ở đảo Mạo Lãng bị tiêu diệt, đã rất lâu không có cướp biển dám đến gần xưởng đóng thuyền, giờ đây trống điểm tướng lại vang lên thì nhất định đã có chuyện lớn xảy ral
Cận vệ và Lão Trương không thèm nói chuyện nữa, xoay người chạy về phía boong tàu.
Thậm chí Lão Trương còn không cởi tạp dề.
Khi hai người chạy đến boong tàu thì Thủy Oa cũng kéo Thẩm Tú Tú chạy đến.
“Thủy Oa, Tú Tú, các ngươi phải tuân lệnh trên thuyền, ta có việc, đi trước đây!”
Cận vệ vọt đến trước mặt Thủy Oa, vội vàng dặn dò một tiếng, không đợi Thủy Oa trả lời đã lao đến bên cạnh boong †àu, bám dây thừng đi xuống ca-nô rồi chạy mất dạng.
Anh ta là cận vệ của Trịnh Trì Viễn, không phải người của con tàu này, anh ta phải nhanh chóng trở về doanh trại của mình trước khi tiếng trống điểm tướng thứ ba vang lên.
“Thủy Oa ca, chúng ta phải làm sao bây giờ?” Thẩm Tú Tú lo lắng nắm tay Thủy Oa: “Chúng ta phải đi sao?”
Kỳ thật, đây là lần đầu tiên Thủy Oa gặp phải tình huống này, nhưng Thẩm Tú Tú cũng đã gọi cậu bé là Thủy Oa ca rồi, nếu như cậu bé hoảng sợ, thế chẳng phải quá rụt rè rồi hay sao?
Nghĩ như thế,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382208/chuong-3108.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.