Trong lòng Thủy Oa cũng rất sợ, nhưng lại tức giận hơn, hai tay nằm thành nảm đấm, trợn mắt nhìn chăm chẵm Trịnh Trì Viễn và đội cận vệ.
“Lão trượng nhanh đứng dậy đi, đứng dậy đi!” Trịnh Trì Viễn dở khóc dở cười nói: “Lão trượng chớ hốt hoảng, ta không đến gây chuyện, quốc sư đại nhân đã nói, khắp chốn thiên hạ có phải là đất của vua, biển là của Đại Khang, sao có thể là địa bàn của ta được chứ, lão trượng, nếu lời ngày của ngươi bị Quốc sư đại nhân nghe được e rằng sẽ phạt tội ta!”
Ông Quy nghe Trịnh Trì Viễn nói như vậy, lúc này mới dám ngẩng đầu, nghi hoặc nhìn Trịnh Trì Viễn: “Không biết quân gia tìm Thủy Oa có việc gì?”
“Lão trượng đứng dậy trước đi” Trịnh Trì Viễn ra hiệu cho cận vệ kéo ông Quy đứng dậy, sau đó nói: “Ta là đô đốc thủy quân Trịnh Trì Viễn, vừa rồi nhìn thấy cậu nhóc Thủy Oa này trong lòng rất bội phục, bây giờ thủy quân ta đang chiên mộ quan binh, vì vậy muốn đến hỏi lão trượng xem có muốn để cậu nhóc này dốc sức vì thủy quân bọn ta không!”
Ông Quy nghe xong, biểu cảm lo lắng trên mặt lập tức biến thành vui mừng.
Thả bè là một công việc bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra nguy hiểm mất mạng, nếu có cách khác, ông Quy nhất định sẽ không để Thủy Oa đi thả bè.
Nhưng ngoài bắt cá thì Thủy Oa không biết làm gì cả, ngoài thả bè thì còn có thể làm gì đây?”
Hiện tại cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382181/chuong-3081.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.