Cả hai người chỉ mặc một chiếc quần đùi ngồi trên bè gỗ, mở miệng thở hổn hển.
Trịnh Trì Viễn vừa bị đám gỗ dày đặc làm cho hoảng sợ, thì hai người này cũng bị làm cho hoảng sợ không kém.
Gái gọi là thả bè đó là lấy gỗ buộc lại, rồi xuôi theo dòng chảy để đến nơi cần đến.
Công việc này nghe có vẻ đơn giản nhưng thực tế lại vô cùng nguy hiểm và phức tạp, gần như hơn một nửa số công nhân thả bè không thể chết già.
Không phải họ làm điều ác hay gì cả, mà thả bè là một công việc vô cùng nguy hiểm, một khi một lượng gỗ khổng lồ di chuyển theo dòng nước thì quán tính sẽ rất mạnh, hơn nữa không có cách nào dừng lại, công nhân thả bè chỉ có thể điều chỉnh hướng để tránh nguy hiểm.
Một khi gặp phải con sông đang chảy xiết, nếu công nhân thả bè không điều chỉnh hướng kịp lúc mà để va phải vật gì đó, thì rất có thể sẽ chìm xuống đáy sông ngay.
Thế nên, thông thường trước khi thả bè sẽ có thuyền chạy trước để nhäc nhở các thuyền neo dọc đường nhường đường.
Vừa rồi thủy quân có thể thoát được một kiếp cũng là nhờ những chiếc thuyền này đã cảnh báo sớm.
Lúc này bè gỗ đã ra khơi, nhiệm vụ của hai người đã hoàn thành nên có thể thở phào nhẹ nhõm.
Một công nhân thả bè khó có thể sống đến già, ấy thế mà thật ra ông lão này chỉ mới ngoài năm mươi nhưng đã là nhân huyền thoại trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382175/chuong-3075.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.