Sau khi ngồi xuống, Kim Phi đi thẳng vào chủ đề hỏi: “Nàng đến đây là vì người tị nạn à?”
“Đúng vậy," Cửu công chúa gật đầu: “Tiểu Bắc viết thư nói chẳng bao lâu nữa sẽ có một lượng lớn người tị nạn tập trung ở đây, ta muốn mời phu quân trở về một chuyến, nhưng sợ không đủ thời gian nên đã đi suốt đêm để đến đây.
Tỷ tỷ và Thiên Tâm biết ta muốn đến đây, nên hai người cũng muốn đi theo ta, ta không thể khuyên nhủ được, nên đã đưa họ đi theo, phu quân sẽ không trách ta chứ?”
“Trách nàng làm gì?” Kim Phi xua tay, thầm thở dài trong lòng.
Cửu công chúa đột nhiên trở nên kỳ quái, nói chuyện cũng có mùi trà xanh, chắc là đã đoán được tính toán của Đường Tiểu Bắc.
Kim Phi hoàn toàn không có kinh nghiệm xử lý những chuyện như thế này, chỉ có thể giả ngu mà đổi chủ đề: "Nếu nàng đã biết tình hình của những người tị nạn rồi, vậy nàng định giải quyết như thế nào?"
“Lúc này, không có cách nào khác ngoài việc để cho những người tị nạn ăn no." Cửu công chúa trả lời một cách bất lực.
Kim Phi nghe xong thì cũng im lặng.
Sống sót là nhu cầu hàng đầu của con người, người dân đều đang chết đói, nói gì khác cũng vô ích, giải pháp duy nhất chính là để cho người dân có đủ cơm ăn.
Nhưng lần này, những dân chúng đang phải chịu đói không phải chỉ là một quận hay một huyện, mà là hàng triệu người hay thậm chí hàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382147/chuong-3047.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.