"Ta không cần nghỉ ngơi." Hồng Đào Bình nhanh chóng xua tay: "Nếu tiên sinh không tin, tối nay ta có thể tiếp tục làm việc!"
"Ta tin, ta tin!" Kim Phi dang tay: "Nhưng công nhân ở xưởng đóng thuyền đều đang trong kỳ nghỉ, hai chúng chế tạo thuyền kiểu gì?"
“Cái này... Hồng Đào Bình sửng sốt.
Đúng vậy, công nhân của xưởng đóng thuyền đều đang trong kỳ nghỉ, anh ta muốn chế tạo thuyền cũng không có nhân công.
"Tiên sinh, hay là chúng ta gọi tất cả công nhân quay lại đi?" Hồng Đào Bình hỏi.
"Đừng, mọi người đã mệt mỏi lâu như vậy rồi, vất vả lắm mới được nghỉ ngơi, mọi người đều mong chờ điều đó, nếu bây giờ ngươi gọi bọn họ trở về, không phải muốn bị mắng à?"
"Ta không sợ, chỉ cần bọn họ chịu về chế tạo thuyền, cứ mắng ta cũng được!" Hồng Đào Bình nói: 'Hơn nữa, để bọn họ chế tạo thuyền cũng không phải là không trả lương cho họ, có gì đáng để mắng chứ?"
"Đây không phải là vấn đề tiền lương và có mắng hay không, mà là bây giờ ép buộc mọi người phải quay lại làm việc, trong lòng mọi người chắc chắn không thoải mái, sẽ không làm việc hết sức, mất nhiều hơn được."
Kim Phi vỗ bả vai Hồng Đào Bình: "Nếu ngươi thực sự không thể ngồi yên được, ngày mai hãy đến đây gặp ta, chúng †a sẽ xem lại bản vẽ lần nữa và chế tạo một mô hình thuyền khác để xác minh một chút."
“Được rồi,' Hồng Đào Bình thấy Kim Phi nói như vậy thì cũng không kiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382143/chuong-3043.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.