Chương trước
Chương sau
Biết Kim Phi, Cửu công chúa và Đường Tiểu Bắc đều quan tâm tới rong biển, Nguyên Thái Vị và rất nhiều công nhân thương hội đều cả đêm không ngủ, cân rong biển xếp hàng lên xe, vận chuyển đến trụ sở thương hội và hợp tác xã mua bán của các hương trấn và huyện phủ.

Tại huyện phủ Kim Xuyên, trụ sở thương hội năm ở góc Tây Bäc phố Thập Tự náo nhiệt nhất.

Thương hội lúc mới thành lập, chủ yếu bán xà phòng thơm, kiếm tiền của thanh lâu và người có tiền là chính.

Giờ Kim Xuyên thành đại bản doanh của Kim Phi, hình thức kinh doanh của thương hội cũng thay đổi.

Kim Phi dựa theo mô hình thị trường kiếp trước, hủy hai lầu gỗ ban đầu, xây một lầu bảy tầng bằng khung bê tông và thép.

Phía dưới tầng năm là lầu Bách Hóa, từ dụng cụ nông nghiệp kim khí đến rau thịt, cùng với các loại đồ dùng hàng ngày, cái gì cần có đều có.

Tâng sáu là khu vực làm việc của công nhân, tầng bảy

còn lại là ký túc xá của công nhân.

Nếu ở kiếp trước của Kim Phi, nhà lầu 4 tầng chẳng là gì, nhưng ở Đại Khang, đây lại là nhà lầu cao nhất.

Lúc mới xây xong, khiến cho vô số người dân vây xem.

Sau này, nơi này đã trở thành một điểm mốc của huyện Kim Xuyên, cũng là nơi tự hào của người dân Kim Xuyên.

Rất nhiều người dân thôn quê đến huyện phủ làm việc, đều muốn tới đi dạo một vòng lầu Bách Hóa của thương hội Kim Xuyên, bằng không chuyến này đến huyện phủ là uổng công.

Người dân không có việc gì trong huyện phủ, cũng sẽ tới quảng trường của lầu Bách Hóa dạo chơi. Cập‎ 𝓷hậ𝑡‎ 𝑡𝗋𝐮уệ𝓷‎ 𝓷ha𝓷h‎ 𝑡ại‎ ⩶‎ Т𝗋U𝙢Т𝗋𝐮уe‎ 𝓷.v𝓷‎ ⩶

Sáng sớm hôm nay, không ít người dân phát hiện cửa lầu Bách Hóa dựng lên một tấm bảng hiệu.

Phía sau bảng hiệu còn dừng hai chiếc xe ngựa, trên xe ngựa đang chất chồng lên một thứ đen thùi lùi, thoạt nhìn giống như vải rách.

Mấy nhân viên thương hội đang bày cái bàn ở bên cạnh xe ngựa, sau đó tháo "Vải rách" trên xe ngựa tới trên bàn.

Đại Khang hiện không có tủ lạnh, dự trữ rau củ quả và thịt để ăn khá phiền phức, để phòng ngừa những hàng hóa này hư hỏng, lầu Bách Hóa bình thường sẽ bày một vài hàng hóa sắp hư tới cửa, làm một số hoạt động khuyến mãi.

Mọi người dân vừa thấy nhân viên thương hội khiêng bàn, đã biết khuyến mãi sắp bắt đầu rồi.

Rất nhiều người dân vốn chỉ là đi ngang qua thấy được cảnh này, cũng vây quanh lại.

Bởi vì hàng hóa khuyến mãi, giá sẽ hạ rất nhiều.

Mặc dù nhờ Kim Phi, cuộc sống của người dân Kim Xuyên tốt hơn lúc trước rất nhiều, nhưng dù sao đều là người từng sống cực khổ, hàng hóa khuyến mãi đối với họ mà nói, chính là một cơ hội tốt để sửa mái nhà dột.

Còn hàng hóa có tươi hay không, hoàn toàn không nằm trong phạm vi cân nhắc của họ.

Đừng nói chỉ là không tươi, rất nhiều người dân trước đây trong nhà có khách sẽ mua chút thịt, nếu khách không ăn hết, bản thân lại không nỡ ăn, cũng không nỡ ướp muối, có thể để lâu thịt sẽ bị thối.

Nhưng không ai nỡ vứt đi, đừng nói để thối, thậm chí có. côn trùng bu bám cũng có thể ăn được.

Cho nên mỗi lần lầu Bách Hóa tổ chức khuyến mãi bán phá giá, đều sẽ có rất nhiều người dân giành nhau mua.

Chậm tay đều không giành được gì. Chỉ có điều khuyến mãi trước đây, cơ bản đều là rau củ quả và thịt, lần này lại là một loại hàng hóa mà người dân chưa từng thấy.

"Lão Trương, họ bày bán gì vậy?”

"Ta cũng chưa từng thấy, thoạt nhìn giống như là vải rách."

Hai người dân thầm thì to nhỏ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.