Bãi đất trống phía trước thuyền lầu có đặt một cái bàn, trên bàn có một con cá lớn dài một mét, nó còn được buộc: một tấm vải đỏ.
Trước mặt con cá lớn là một cái lư hương đang cắm ba cây nhang.
Đây là nghỉ thức trước khi thuyền được xuống nước, cầu mong Long Vương phù hộ cho thuyền mới được thuận buồm xuôi gió.
Tiếng hoan hô vừa rồi có lẽ là tiếng reo hò của các nhân công trên thuyền trong nghỉ thức, nó có ý nghĩa tương tự với múa lân ở Trung Nguyên.
Hiện tại, mỗi khi Kim Phi ra ngoài đều phải đi cùng hộ vệ, nhiều người đi vào xưởng đóng tàu thế này đã thu hút sự chú ý của các nhận công trên thuyền, mọi người rối rít nhìn xem.
Mãn Thương và Hồng Đào Bình đang đứng xếp hàng trước bàn cũng quay đầu lại.
Thấy Kim Phi đến, hai người vội vàng đi đến đón.
“Tiên sinh, máy hơi nước trên thuyền lầu đã được chế tạo ra rồit"
Bởi vì chuyện của Hồng Nhị, dạo gần đây Hồng Đào Bình không có tâm trạng cho lắm, lần này anh ta kích động đến mức môi cũng run run.
Lần lắp ráp thuyền lầu này đã hoàn toàn đảo lộn nhẫn hiểu biết của anh ta về đóng thuyền.
Trước kia khi xưởng bắt đầu đóng thuyền thường sẽ mất vài tháng, thậm chí là một hai năm mới có thể làm được một chiếc thuyền lớn.
Nhưng các bộ phận của chiếc thuyền lầu này đều được làm xong từ trước, sau khi đưa đến xưởng đóng thuyền, chỉ cần dùng ròng rọc kéo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382122/chuong-3022.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.