Quân hạm và ca-nô trên boong tàu, nhân viên hộ tống và thủy quân cũng thẳng lưng đáp lễ.
Tất cả các ca-nô đều đồng thời kéo vang còi.
Trong khi tiếng còi vang lên, dẫn đầu trên chiếc ca-nô, đại đội trưởng chỉ huy cuộc hành quân này đã ra lệnh lên đường.
Tất cả các ca-nô đồng thời xuất phát, kéo tàu chiến chậm rãi ra khỏi bến tàu!
Kim Phi vẫn đứng ở bờ biển, nhìn tàu chiến biến mất khỏi tầm mắt rồi mới xoay người quay trở lại.
Trịnh Trì Viễn có thể cảm nhận được sự thay đổi trong cảm xúc của Kim Phi, trầm giọng an ủi y: "Tiên sinh, không cần lo lăng, lần này có phi thuyền và ca-nô hỗ trợ, nhất định có thể tiêu diệt bọn cướp biển đảo Mạo Lãng, chiến thắng trở về!"
"Nhất định sẽ làm được!" Kim Phi nặng nề gật đầu.
"Tiên sinh, bây giờ ngài có thời gian không? Ta có chuyện muốn báo cáo với ngài." Trịnh Trì Viễn hỏi.
“Trịnh tướng quân, mời nói."
Kim Phi gạt bỏ những suy nghĩ hỗn loạn trong đầu, quay đầu nhìn về phía Trịnh Trì Viễn.
"Ta dựa theo lời tiên sinh nói đã đại khái sắp xếp chức trách của Cục quản lý hàng hải, muốn mời tiên sinh xem qua một chút."
Trịnh Trì Viễn vừa nói, từ trong tay áo lấy ra một cuốn sổ nhỏ đưa cho Kim Phi.
"Nhanh như vậy ư?”
Kim Phi nhận lấy cuốn sổ nhỏ và lướt qua một lượt, cuối cùng cũng hiểu được sự mệt mỏi trong mắt Trịnh Trì Viễn đến từ đâu.
Cuốn sổ dày đặc, chằng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382101/chuong-3001.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.