Chương trước
Chương sau
“Đại lục mới?”

“Thuyền chiến bọc thép?”

Các thủy thủ ngươi nhìn ta, ta nhìn ngươi, đều không hiểu lắm.

Cuối cùng có một thủy thủ to gan hỏi một câu: “Quốc sư đại nhân, chúng ta đều là người thường, ngài nói rõ chút được không?”

“Được/' Kim Phi gật đầu, nói tiếp: “Cao nhân từng nói với ta, ở ngoài chục ngàn dặm, có hai mảnh đất hoang dã, mỗi mảnh đều lớn hơn Trung Nguyên và Giang Nam của chúng ta cộng lại đến mấy lần!

Quan trọng nhất là, trên hai mảnh đại lục này, sản vật cực kì phong phú, đặc biệt là mấy loại cây lương thực tên khoai tây, ngô, khoai lang, không chỉ có sản lượng cực cao, hơn nữa còn chịu hạn tốt, rất hợp với trồng trọt của Đại Khang ta!

Mỗi ngày mọi người đều nghe Kim Xuyên báo cáo, chắc đã biết tình hình của Giang Nam bây giờ cực kì gay gắt, năm sau hoặc năm sau nữa, thậm chí cuối năm nay, sẽ xuất hiện dân đói trên diện rộng!

Bất kì ai trong các vị tìm được đại lục mới mà cao nhân từng nói, sau đó đưa những hạt giống có năng suất cao về, sẽ giải quyết được nạn đói của Giang Naml”

Sau khi Kim Phi nói xong, các thủy thủ đều ngơ ngác!

Sau đó như một gáo nước lạnh đổ vào chảo dầu, nổ tung.

“Ai da, ta còn cho rằng đại lục mới mà quốc sư đại nhân nói, nhiều lắm là tương tự với Lưu Cầu, ai ngờ lại còn lớn hơn cả Trung Nguyên và Giang Nam cộng lại tới mấy lần!”

“Quốc sư đại nhân đã nói là đại lục mới, sao có thể chỉ to như Lưu Cầu chứ? Ngươi quá coi thường quốc sư đại nhân rồi!"

“Vậy ngươi nói xem, vừa nấy ngươi cảm thấy đại lục mới †o bao nhiêu?”

“Ta... Ta cảm thấy chắc to tương tự với nước X thôi!”

“Vậy mà ngươi còn nói ta, không phải ngươi cũng dám nghĩ à?”

“Không phải ta không dám nghĩ, mà là đất đai to như vậy, sao mãi có thể không ai phát hiện ra?”

“Ngươi chưa nghe quốc sư đại nhân nói à, mảnh đại lục này ở ngoài chục ngàn dặm, thuyền của ai có thể đi xa như vậy?”

“Thế cũng phải! Vậy ngươi nói xem sao quốc sư đại nhân lại biết?”

“Ngươi chưa nghe quốc sư đại nhân nói à, cao nhân nói với ngài ấy mài”

“Ai cũng bảo quốc sư đại nhân từng bái một vị tiên nhân làm thầy, bây giờ xem ra là thật rồi!”

“Nếu quốc sư đại nhân nói thật, thì không phải Đại Khang chúng ta lại có thêm một mảnh đất à?”

“Thảo nào quốc sư đại nhân nói chúng ta có thể ghi danh sử sách! Nếu có thể tìm ra một mảnh đại lục mới, đúng là có thể ghi danh sử sách rồi!”

Các thủy thủ kinh ngạc tới mức không quan tâm tới quy củ, nghị luận sôi nổi.

Mặc dù bọn họ chưa từng đọc sách, nhưng quanh năm lăn lộn trên biển, bọn họ cũng hiểu rõ đại lục mới có ý nghĩa là gì.

Nếu bọn họ tìm được nơi này, đồng thời đưa những cây lương thực có năng suất cao mà Kim Phi đã nói về, giải quyết được nạn đói của Giang Nam, vậy thì đó là một chuyện lợi nước lợi dân, công ơn to lớn ngàn thu, đảm bảo có thể giống như Kim Phi nói, ghi danh sử sách!

Bọn họ chưa từng nghĩ tới, bản thân mà cũng có cơ hội tham gia vào nhiệm vụ này.

Đương nhiên, trong lòng các thủy thủ đã từng hoài nghị, tin tức Kim Phi nhận được có thật không, nếu người được gọi là cao nhân kia lừa Kim Phi, vậy bọn họ sẽ kết thúc trắng tay mất!

Cho dù cao nhân không gạt Kim Phi, nhưng tìm một vùng đại lục trên biển lớn mênh mông thì độ khó cũng rất lớn đấy!

Rất có thể bọn họ không tìm được vùng đại lục mới, cuối cùng chết trên biển khơi vô tận.

Nhưng các thủy thủ không muốn lùi bước.

Một là vì trước khi Trịnh Trì Viễn tuyển người, đã từng nói tới tính nguy hiểm của nhiệm vụ lần này, bọn họ cũng đã sẵn sàng chết rồi.

Hai là bọn họ rất rõ, cho dù nhiệm vụ lần này thành công hay thất bại, đều là một thử nghiệm vĩ đại, đã định trước sẽ được ghi vào lịch sử.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.