Chương trước
Chương sau
"Càng nhanh càng tốt!" Kim Phi nói.

"Tiên sinh, câu trả lời này của ngài giống như không trả lời vậy.

Hồng Đào Bình cười khổ nói: "Nói thật với tiên sinh, Trấn Viễn số 3 đã là chiếc thuyền hoàn thành nhanh nhất mà hiện tại ta có thể đóng...

Không phải ta đang kể khổ với tiên sinh, càng không phải đang đòi tiền công, để đóng Trấn Viễn số 3, tất cả công nhân xưởng đóng thuyền bọn ta đã chia thành hai ca, ngày đêm đều làm không ngừng mới có thể gấp rút hoàn thành!

Hơn nữa, cho dù ta có thể đóng được thuyền, tiên sinh có thể làm ra máy hơi nước lớn như vậy sao?”

Nhóm người Vạn Hạc Minh và Tả Chi Uyên năm ngoái đã chế tạo dây chuyền sản xuất máy hơi nước ngay tại Kim Xuyên, nhưng chỉ có thể sản xuất hàng loạt máy hơi nước nhỏ, không thể sản xuất hàng loạt loại lớn.

"Hồng công tử ngươi hiểu lầm rồi, ta không bảo là thuyền lớn như Trấn Viễn số 3, kích thước nhỏ hơn một chút."

Kim Phi giải thích: "Chỉ là một chiếc thuyền lớn hơn ca-nô, kích thước tương đương thuyền lầu là được."

Giang Nam nhiều nước, các con sông tự nhiên trải rộng khắp nơi, Xuyên Thục cũng xây dựng rất nhiều kênh rạch, vô cùng thích hợp để thuyền bè đi lại.

Nhưng các kênh đào được xây dựng băng công cuộc ra công cứu giúp và phần lớn các con sông tự nhiên cũng tương đối hẹp, Trấn Viễn số 3 căn bản không vào được, khả năng vận chuyển của ca-nô lại quá kém, Kim Phi định trung hòa một chút, chế tạo một nhóm thuyền bè thích hợp để đi lại trên kênh rạch và sông nội địa. ngôn tình hài

"Hóa ra tiên sinh muốn đóng thuyền lầu à, " Hồng Đào Bình nghe vậy thì thở phào nhẹ nhõm: "Việ

ệc này thì đơn giản, chỉ cần tiên sinh cung cấp đầy đủ vật liệu, chế tạo thuyền lầu là việc rất dễ dàng!"

"Chuyện vật liệu các ngươi không cần lo lắng, " Kim Phi hỏi: "Nếu như có đầy đủ vật liệu, một tháng các ngươi có thể đóng mấy chiếc?"

Hồng Đào Bình không trả lời vội, suy nghĩ một lúc rồi mới lên tiếng: "Không gian của xưởng đóng thuyền mới có thể để bốn chiếc thuyền lầu, xưởng đóng thuyền cũ cũng có thể để một chiếc... Nếu như toàn lực sản xuất, ta có thể chia một ngàn người ra năm đội, mỗi đội một tháng tạo một chiếc chắc là không thành vấn đề."

"Nói như vậy, một tháng các ngươi chỉ có thể tạo ra năm chiếc?" Kim Phi vô cùng không hài lòng với đáp án này.

"Tiên sinh, đây chính là thuyền lầu đó!" Hồng Đào Bình trợn mắt nói: "Tiên sinh à ngài có biết một chiếc thuyền lầu được tạo thành từ bao nhiêu bộ phận máy móc không?

Trước kia lúc cha ta đóng thuyền, hơn một trăm người, mất hết mấy tháng mới đóng được một chiếc thuyền lầu, bây giờ chính vì có ròng rọc kéo tay, sân của xưởng đóng thuyền mới cũng khá lớn, mới có thể sản xuất một chiếc trong một tháng!"

"Hồng công tử, ngươi có từng nghĩ tới việc tiến hành dây chuyền lắp ráp chưa?" Kim Phi hỏi.

"Đóng thuyền cũng có thể dùng dây chuyền lắp ráp sao?” Hồng Đào Bình hỏi ngược lại.

Năm ngoái Mãn Thương đã nhiều lần tới xưởng đóng thuyền, Hồng Đào Bình đương nhiên đã nghe anh ta nói về dây chuyền lắp ráp, nhưng cho tới bây giờ Hồng Đào Bình vẫn chưa từng nghĩ rằng dây chuyền lắp ráp còn có thể dùng cho việc đóng thuyền.

"Để xây thuyền lớn thì chắc chắn là không được, nhưng xây thuyền lầu thì không phải vấn đề lớn."

Kim Phi rút mấy tờ bản vẽ từ trong rương ra giao cho Hồng Đào Bình: "Đây là thuyền lầu ta thiết kế, Hồng công tử xem thử đi!"

Hồng Đào Bình nhanh chóng nhận lấy bản vẽ, xem xét cẩn thận.

Một lát sau, anh ta cười khổ nói: "Tiên sinh, thuyền lầu này của ngài thật sự rất đơn giản."

Thuyền lầu trước kia của Đại Khang có rất nhiều bộ phận trang trí, thuyền lầu do Kim Phi thiết kế chủ yếu tập trung vào việc chở hàng và chở khách, bỏ hết bộ phận trang trí đi, như vậy có thể tiết kiệm rất nhiều bộ phận máy móc không cần thiết.

"Thời gian gấp gáp, tất cả đều chú trọng vào công dụng thực tiễn."

Kim Phi nói: "Rất nhiều bộ phận máy móc của thuyền lầu có thể sản xuất hàng loạt, các ngươi chỉ cần lắp ráp là được rồi!

Hơn nữa những bộ phận máy móc sản xuất hàng loạt này đều có tiêu chuẩn thống nhất, cho dù sau này có hư hỏng gì, lúc sửa chữa và thay thế cũng đơn giản hơn!"

"Tiên sinh, thế này là ngài đang đạp đổ chén cơm của bọn ta đấy!"

Hồng Đào Bình lắc đầu cười khổ. Theo như Kim Phi giải thích, sau này việc đóng thuyền không cần thợ cả nữa, chỉ cần sản xuất ra bộ phận máy móc rồi tìm người ráp lại là được.

Toàn bộ thợ cả ở xưởng đóng thuyền đều có thể phải về nhà.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.