Đáng tiếc lúc đó Kim Phi đã rời đi, trưởng xưởng dệt phát hiện người dân đã chặn cửa, công nhân muốn vào xưởng làm việc cũng rất khó khăn nên chỉ có thể nói với người dân rằng hôm nay Kim Phi sẽ rời đi..
Người dân hỏi Kim Phi sẽ đi đâu, trưởng xưởng dệt tính toán thời gian và cảm thấy Kim Phi hẳn đã lên thuyền nên nói với người dân rằng Kim Phi từ sông Kim Mã sẽ rời đi bằng thuyền.
Vì vậy người dân vội vàng chạy về phía sông Kim Mã, cuối cùng cũng đến gần nghĩa trang, gặp Khánh Hâm Nghiêu và Chu Hữu Đạt tiễn người đi đang trở về.
Biết được Kim Phi đã ngồi thuyền rời đi, người dân rất buồn, nhưng vì bọn họ đã rời đi nên cũng không còn cách nào khác đành phải trở về.
"Có Kim tiên sinh ở đây, Xuyên Thục sẽ không còn phải lo lăng nữa!"
Khánh Hâm Nghiêu nhìn người dân trở về như thủy triều và trong lòng cảm thấy xúc động.
"Dùng sự chân thành mới đổi được sự chân thành, trước. kia tiên sinh đối xử với người dân thật lòng, nay người dân sẽ đáp lại sự chân thành đó."
Chu Du Đạt cũng cảm thán: "Tiên sinh có dáng vẻ của một vị thánh!"
"Đúng vậy,' Khánh Hâm Nghiêu gật đầu đồng ý.
Hiện tại tầm ảnh hưởng của Kim Phi khó có thể tìm thấy trong toàn bộ sử sách.
Khánh Hâm Nghiêu có thể chắc chắn rằng trong sử sách của thế hệ sau, Kim Phi nhất định sẽ trở thành một trong những người nắm quyền vĩ đại nhất trong lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xuyen-khong-toi-vuong-trieu-dai-khang/3382007/chuong-2907.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.